NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 239

Trung Hoa Lầu không giống như những quán ăn Trung Quốc bình thường.
Nếu bình thường, giá món mì xào tương là 3.500 won, món mì xào của
Trung Hoa Lầu mắc gấp mười mấy lần. Tất nhiên, tiền nào của ấy, mùi vị
và chất lượng cũng khác nhau. Bởi vì, tôi đặc biệt thích ăn món ăn Trung
Quốc, bố mới chọn nơi này, dù rằng bố không thích ứng với món ăn của
Trung Hoa Lầu lắm.
Ba người chúng tôi ngồi quanh cái bàn tròn, chờ thức ăn bưng lên.
"Ngân Hách, mấy ngày nay, biểu hiện của Huệ Bân thế nào?"
Dạ, tàm tạm"
"Thế à? Cậu phải quan tâm nó nhiều hơn. Nó còn nhiều mặt chưa tốt."
Người không biết sẽ tưởng là bố vợ đang nói với con rể.
"Bố, chuyện của con, con có thể tự giải quyết."
"Con chưa quên thoả thuận của bố con mình chứ? Huệ Bân, bố hu vọng
con sẽ được hạng nhất môn tiếng Anh trong kỳ thi học kỳ hai."
Chưa ăn mà con sắp mắc nghẹn rồi.
"Bố đợi tin tốt lành của con."
"Bô đợi đi. À, con vào phòng vệ sinh một lát."
Để tránh khỏi bầu không khí nặng nề này, tôi trốn vào phòng vệ sinh. Sau
đó, tôi rửa tay, sửa lại quần áo, rồi đi về phòng ăn của chúng tôi. Qua khe
cửa khép hờ, tôi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của bố và Ngân Hách.
Sao không khí lại nghiêm túc như thế? RỐt cuộc, họ đang nói chuyện gì?
Lẽ nào là về công việc? Tôi nghĩ.
Lúc giơ tay lên định mở cửa, tôi nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong.
"Thế,đã..." Giọng bố.
"Cái gì? Không được. Sau này, tôi sẽ chú ý hơn."
"Cháu vẫn giữ lập trường của mình?"
"Không được. Không thể như thế được... không được..."

Rốt cuộc họ đang nói gì? Tôi vểnh tai lên nghe, bằng mọi cách phải nghe
được nội dung câu chuyện. Nhưng lúc tôi nghe được câu trả lời của Ngân
Hách, suýt ngất đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.