NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 254

không? Hôm nay, tôi sẽ cho ông thấy đường xuống suối vàng như thế
nào?”
Ngân Hách đe doạ, tôi cảm thấy hắn càng nắm chặt nắm đấm của mình
hơn. Tôi quả thật hết cách…Thật sự không còn cách nào khác , hét
lớn:”Cậu! Không định tặng quà cho tớ à?”
“ Quà gì?” Giọng nói khô khốc của Ngân Hách làm tôi thấy rát trong cổ
họng. Tôi có thể làm gì chứ, sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng, chỉ còn cách này
mới ngăn cản được hắn.
“ Tớ muốn dùng…phiếu sử dụng vô thời hạn! Mau theo tớ về nhà !”
Im ắng vài giây.
Tôi ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt Ngân Hách đã dụi đi nhiều, bởi vì, hắn
đang nhẹ mỉm cười.
Ngân Hách ném ông ta xuống đất, nói “ Nếu để tôi thấy ông lần nữa, ông
chết chắc. Mẹ kiếp!”
Thời gian gần đây, đây là lần đầu tiên tôi nghe Ngân Hách chửi câu nhẹ
như thế. Sau khi chúng tôi rời khỏi không lâu, thì cảnh sát đến hiện trường.
Đúng thế, xem như đã giải quyết được một việc lớn.
Tôi hy vọng như thế là kết thúc rồi, nhưng…
“ Tớ muốn tặng quà cho Huệ Bân.”
Nói khoa trương một chút, giọng nói này có phần quá thân mật. Có lẽ, hắn
muốn chọc tôi cười, điều này làm tôi thấy bất an. Tôi thật sự muốn đi chậm
một chút, lại bị hắn kéo về nhà.
Vừa về đến nhà, tôi viện cớ phải đi tắm, chạy ngay lên lầu. Tôi trốn vào
nhà vệ sinh nhanh như gió, sau đó, cố gắng tắm thật lâu, thay quần áo.
Nhưng như thế cũng không tới một tiếng đã tắm xong rồi.
Cộc cộc cộc !
“ Này, cậu đang giặt quần áo à? Hả?” Ngân Hách gõ cửa buồng tắm , nói.
“ Hả? À...tớ…đúng thế…tớ đang tắm!”
“ Trước khi tớ tông cửa vào, mau mở cửa ra!”
“ Câm miệng! Lúc người ta đang tắm, phá cửa vào là quấy rối tình dục
đấy!”
“ Thế à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.