NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 274

“ Bây giờ làm thế nào?...” Tôi hỏi với giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu, Ngân
Hách vẫn giữ nguyên nét mặt, không nói gì.
Lúc tôi đang do dự nên làm thế nào, Ngân Hách bỗng ôm chầm vai tôi. Sau
đó, hắn nhìn các bạn lớp tôi đang đứng bên cửa sổ, hỏi:
“ Chúng tôi xứng đôi không? “
Cái tên này, các bạn lớp tôi đều lớn hơn cậu mà? Cậu không ăn nói tử tế
như thế, cậu tưởng họ sẽ trả lời cậu à?
“ Xứng!”
Vẫn có người trả lời chứ.
Ngân Hách bỗng đẩy nhẹ tôi ra, sau đó nói :
“ Chị Huệ Bân không chỉ đẹp, học tập, thể thao đều rất xuất sắc, hơn nữa,
tính cách rất tốt , nhưng... Tôi không thích cô gái lớn tuổi hơn mình. Tôi
cũng thích ăn cỏ non, cho nên, con gái từ lớp 9 trở lên, đều không nằm
trong tầm ngắm của tôi. Nhưng bỗng lan truyền tin tức nhảm nhí, thật khiến
người ta nổi cáu. Phải không? Chị?”
Tôi gật đầu, nếu bây giờ tôi mở miệng, nhất định sẽ mắng hắn té tát. Ông
trời ơi, hãy cho con sức chịu đựng.
Ngân Hách vừa nói xong, tại sao mặt các bạn lớp tôi lại chùng xuống?
Lúc này chuông vào học vang lên. Ngân Hách vỗ vai tôi, nói :” Chị, em có
bạn gái rồi. Em muốn chị gặp cô ấy.”
“ Hử? Ừ, ừ ...” Hạ Ngân Hách, tài diễn xuất của cậu có thể nói là tuyệt vời!
“ Cô ấy rất đẹp. Chị đừng ngủ gật, phải chăm chỉ học. Em đi nhé.”
Sau khi tiễn Ngân Hách xong, tôi trở về chỗ ngồi của mình, phát hiện cả
lớp chìm trong bầu không khí u ám. Đây có lẽ là hiệu ứng do câu con gái
lớn tuổi không nằm trong tầm ngắm của tôi mà Ngân Hách mang lại.
Tiết học Triết học này thật im lặng khác thường, điều này khiến thầy cô
giáo có vui mừng nhưng hơi bỡ ngỡ.
Giờ đổi tiếtm các bạn vẫn ngồi ủ rũ.
Hoá ra, trong lớp tôi, Ngân Hách cũng có sức ảnh hưởng như thế?
Tôi viện cớ đi vệ sinh, chuồn ra khỏi lớp.
“ Ơ!”
Ngân Hách đang đứng ở hành lang, nhìn thấy tôi, liền kéo xuống bãi chứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.