NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 322

“ Nói điểm chính!” Ngân Hách sốt ruột.
“ Được, chỉ cần cậu muốn nghe...” Thế Hiền nhún vai rồi nói tiếp :” Thời kì
đầu, lúc Cường Thịnh Phái mới thành lập, để củng cố thực lực, đã nhận một
nhiệm vụ rất lớn.”
“Là gì?”
“ Giết một người. Cậu có thể đã quen với những chuyện như thế này, cảm
thấy không có gì. Nhưng lúc đó, như thế là khiêu chiến với một xí nghiệp
lớn.”
“ Nói điềm chính.”
“ Đừng nóng tính thế.” Thế Hiền toét miệng cười, nói tiếp:” Chúng ta giết
vợ chủ tịch một xí nghiệp lớn.”
“ ? “
“ Vị chủ tịch này, cậu có lẽ cũng rất quen.”
“ ...?” Ánh mắt Ngân Hách lộ vẻ bất an.
“ Đúng, mẹ của Huệ Bân là do tổ chức chúng ta giết.”
“ ?!!”
“ Đừng làm ra vẻ mặt như thế. Cho dù, cậu làm ra vẻ sững sờ, tôi cũng
không làm được gì cho cậu.”
“ Nói bậy, toàn là nói bậy! Cậu im miệng cho tôi! Không thể thế được!”
Ngân Hách gần như hét lên.
“ Sự thật luôn làm người ta không tin, nhưng đây đích thị là sự thật. Nói
một câu, cậu sinh ra ở Cường Thịnh Phái, rồi cậu yêu người con gái đó.
Đối với cô ấy mà nói, tất cả những điều này là sự tổn thương và sự phản
bội.”
“ Mẹ kiếp...”
Ngân Hách cảm thấy thế giới đảo ngược mấy vòng. Nếu cứ tiếp tục thế này,
ngày mai, mặt trời có lẽ sẽ thật sự mọc ở phía Tây. Thấp thỏm, lo lắng!
“ Cảm tưởng khi nghe xong câu chuyện thế nào? Người cô ta muốn báo thì
là tổ chức chúng ta, mà những người gây ra chuyện đó đều chết hết rồi.
Vậy, mũi tên báo thì sẽ bắn vào đâu?”
Thế Hiến làm động tác bắn tên, chĩa vào tim Ngân Hách :
“ Tất nhiên là bắn vào tim người cô ta từng yêu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.