NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 43

“Tàu hải tặc?”
Nhìn chiếc tàu to lớn lắc lư trước mặt chúng tôi, Ngân Hách hỏi một câu
đần độn: “ Cái này phải không?”
“Cậu có phải là học sinh trung học Hàn Quốc không đấy?Sao lại không biết
tàu hải tặc? Không phải lần đầu tiên đến công viên trò chơi chứ?”
“Lần đầu tiên đến, nhưng có thấy qua cái này trên truyền hình.”
“Hả? Lần đầu?”
“Ừ.”
Xem ra tên nhóc này sinh ra ở nông thôn hay sao? Bố giao tiếp rộng thật.
Sao lại xuống nông thôn dẫn về một tên nhóc?
“Cậu sống ở nông thôn à?”
“Không. Này , đi thôi.”
Tới chúng tôi rồi, chúng tôi ngồi ở hàng sau cùng. Nếu ngồi ở dây, hắn sẽ
chịu thua thôi. Ha ha ha ha….
“Ngân Hách, nói cho cậu biết, trò này hay cực kỳ.”
“Ừ, hình dáng nó thú vị thật.”
“Cậu nên đung đưa chân, thoải mái chút đi, biết không hả?”
“Ừ, nhưng mà, nựng mặt cậu được không?”
“Cậu?...”
Tàu bắt dầu chạy rồi. Cùng với thời gian, tàu hải tặc lắc lư càng dữ dội và
leo càng lúc càng cao. Có phải vì lâu quá không đi, tôi không thể nào ngẩng
đầu lên được. Lục phủ ngũ tạng hình như rối tung lên, đầu nhức mắt hoa.
“Ư..”
Một lúc sau, tàu dừng lại. Tôi đang muốn ngẩng đầu lên, Ngân Hách nắm
chặt tay tôi, hắn chắc cũng chóng mặt đau đầu không ít, ha ha ha…..
Tôi từ từ ngẩng đầu lên, Ngân Hách nói:
“Hay quá, tụi mình đi thêm lần nữa đi!”
“ ?!...”
* * * * *
“ Về thôi.” Tôi cảm thấy quá đủ.
“Nhanh vậy?”
Ngân Hách thật thích mấy trò chơi này, hắn gần như chơi hết các trò chơi ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.