NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 153

"Thứ ba, chúng tôi vừa nói, là người quen." Tôi nói, "Không chỉ là

người quen mà còn là người sống ở gần đó. Vì hắn biết rõ thời gian Triệu
Đại Tráng rời đi, hơn nữa còn dự tính được thời gian anh ta trở về, vậy mới
có thể không chút lo lắng mà gây án."

"Phạm vi rất nhỏ." Trưởng phòng Tiền xoa xoa tay nói với các điều tra

viên.

"Còn có thể nhỏ hơn nữa." Lâm Đào nói, "Hôm qua tôi đã xem kỹ cửa

chống trộm. Có hai chiếc ốc vít trên đó bị tháo ra, hai ốc vít này bị ném bên
ngoài cửa sổ. Tuy trên cửa chống trộm không có dấu vân tay, nhưng dấu vết
trên ốc vít lại rất đáng giá. Hai ốc vít kia không phải dùng loại mỏ lết thông
thường để tháo ra, mà là dùng loại cờ lê ống."

"Dấu vết trên các cạnh của ốc vít rất đều." Hàn Lượng nói chen vào,

"Cho thấy sáu cạnh cùng lúc chịu một lực như nhau."

"Thông thường, trong nhà chúng ta đều có mỏ lết, chứ không phải cờ

lê ống." Lâm Đào nói, "Vì độ lớn nhỏ của ốc vít không đồng nhất, một
chiếc cờ lê ống chỉ có thể dùng cho một loại ốc vít, trong nhà người bình
thường không thể có đủ loại cờ lê ống lớn nhỏ khác nhau được, thường đều
dùng mỏ lết có thể điều chỉnh được. Cờ lê ống, thường thấy trong các tiệm
sửa xe nhất."

"Tiệm sửa xe?" Tôi ngẫm nghĩ nói, "Nếu tôi nhớ không nhầm, gần

hiện trường có một dãy tiệm sửa xe."

"Không sai." Trưởng phòng Tiền hưng phấn nói, "Tôi nghĩ, các anh có

thể ngủ trưa một giấc rồi hãy về Long Phiên. Nếu nhanh, trước khi các anh
xuất phát tôi sẽ cho các anh xem ghi chép lời khai, nếu chậm, khi các anh
về đến Long Phiên, tôi sẽ gửi ghi chép lời khai cho các anh."

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.