NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 26

chỉ cần có gan, có khả năng leo trèo nhất định, thì có thể dễ dàng thông qua
'cầu thang ngoài trời' này mà lên xuống tự nhiên."

"Tôi ra ngoài xem thử." Lúc này Lâm Đào đã cột dây an toàn bên

hông, đưa đầu còn lại cho tôi.

Tôi cũng nhanh chóng cột đầu còn lại vào hông mình, hai tay nắm

chặt sợi dây thừng.

Lâm Đào trèo theo đường cửa sổ ra ngoài, men theo ô văng nhô ra leo

xuống, thi thoảng phải dùng hai chân bám vào tường, hai tay giơ máy ảnh
chụp lại ống dẫn nước và ô văng.

Đến khi dây an toàn thả ra hết cỡ, Lâm Đào đã xuống gần đến tầng ba,

bắt đầu trèo trở lên. Tuy mất rất nhiều công sức, nhưng chỉ khoảng hơn nửa
tiếng cậu ta đã quay lại căn phòng.

"Nếu là người thường xuyên leo trèo, tôi đoán chỉ mất tầm mười phút

là có thể lên đến nơi rồi." Lâm Đào thở hổn hển nói.

"Có dấu vết gì không?" Tôi hỏi.

"Rất nhiều." Lâm Đào nói, "Phát hiện không ít vết máu. Chắc là hung

thủ sau khi gây án, tay dính máu, khi rời đi đã để lại."

"Có dấu vết nào có thể xem là vật chứng được không?" Tôi hỏi.

Lâm Đào bĩu môi, lắc đầu nói, "Khó nói lắm, dù sao mặt tường ngoài

kia cũng rất thô, tôi chụp hình lại rồi, về sẽ từ từ xem."

"Giờ trưa rồi." Tôi giơ tay lên xem đồng hồ, nói, "Buổi chiều Lâm

Đào ở lại phòng xét nghiệm, cố gắng tìm ra vật chứng có dấu vết liên quan
đến vụ án. Đại Bảo trở về chăm sóc chị Bảo. Hàn Lượng lái xe đưa tôi và
Lông Vũ đi Thượng Hải."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.