NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 24

đã nằm bò trên mặt sàn hơn nửa giờ đồng hồ vẫn chưa phát hiện được dấu
giày nào có giá trị. Xem ra lần này tổ điều tra hiện trường phải ra về tay
không rồi.

"Có một chi tiết các cậu có nhớ hay không?" Tôi nhìn chằm chằm sợi

xích kim loại đang treo lủng lẳng trên khung cửa.

Lông Vũ đi đến, giơ máy ảnh lên chụp lại một tấm, nói, "Phải đấy, khi

chúng ta vào, thứ này đã được cài. Lẽ ra dây xích cửa nên treo trên cánh
cửa, khi khóa cửa mới cài nó lên khung cửa. Tôi đạp cửa vào, sợi xích và
then cài đều bị tôi đạp hỏng rồi, thế nên sợi xích mới bị treo trên khung cửa
thế này."

"Bây giờ có hai vấn đề cần suy xét." Tôi nói, "Thứ nhất, ai đã cài dây

xích cửa? Trên sợi xích có thể lấy được dấu vân tay hay không?"

"Là hung thủ cài dây xích." Một giọng nói vang lên.

Một người đứng trước cửa, toàn thân "vũ trang đầy đủ", trên khẩu

trang lộ ra đôi mắt bừng bừng lửa giận, chúng tôi biết, Đại Bảo đã đến.

"Anh đến đây làm gì?" Lông Vũ hỏi, "Anh để chị Bảo ở trong bệnh

viện một mình à?"

Đại Bảo lắc đầu nói, "Bố mẹ tôi và bố mẹ Mộng Hàm đều đến rồi, họ

sẽ thay phiên nhau trông coi. Bốn bậc bề trên đã giao cho tôi nhiệm vụ bắt
hung thủ về quy án!"

"Người bị hại là vợ cậu." Tôi nói, "Tôi cảm thấy cậu nên xin rút đi.

Huống hồ tâm trạng của cậu sẽ ảnh hưởng đến việc điều tra."

"Lúc nãy tôi đã báo cáo sơ qua với thầy rồi." Đại Bảo cố nén cơn giận,

giọng nói cũng thay đổi, "Thầy nói, tôi có thể hỗ trợ mọi người điều tra, vì
tôi nắm được nhiều thông tin hơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.