NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 335

ba bánh kia thế nào?"

"Chiếc xe không có vấn đề gì." Đại đội trưởng Chu nói, "Bị ướt nước,

giờ đã khô, khắp xe đều là vết trầy xước, nhìn không ra vết nào được hình
thành trong lần này."

"Vậy trên xe có vật gì hình tròn dạng lồi xếp song song thành hình ma

trận không?" Tôi vừa hỏi vừa lật mở hình chụp chiếc xe trong máy tính.
Hiển nhiên, trên chiếc xe này, không có vật nào có thể hình thành vết trên
lưng của hai đứa trẻ.

"Không có." Đại đội trưởng Chu nói, "Nhưng hiện tại tôi đã cho nhân

viên kỹ thuật khám xét chiếc xe rồi, tìm ADN và dấu giày, giờ cũng tìm
được ít vật chứng dấu vết, việc định tội anh ta không có vấn đề gì."

"Vấn đề bây giờ không phải định tội." Tôi nói, "Vấn đề là định tội gì!"

"Định tội gì?" Đại đội trưởng Chu nói, "Vụ án đã rất rõ ràng rồi,

những nghi vấn anh đưa ra có tác dụng rất lớn, đã giúp chúng tôi phá án
ngay. Đương nhiên, những nghi vấn kia cũng đã được giải quyết. Bây giờ
anh còn nghi vấn gì nữa?"

"Tôi cũng không biết là nghi vấn gì, nhưng tôi cứ cảm thấy có gì đó

không đúng." Tôi nói, "Cho tôi thời gian một đêm, tạm thời anh đừng kết
thúc vụ án này vội."

"Được." Đại đội trưởng Chu ngoài mặt đồng ý, nhưng tôi thấy được

anh ta đã buông gánh nặng này xuống rồi.

Tôi lại không thể buông.

Buổi tối trở về khách sạn, tôi bắt đầu nhớ lại những công việc trong

ngày, muốn tìm ra nút thắt trong lòng mình: rốt cuộc chỗ nào khiến tôi cảm
thấy không đúng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.