NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 445

"Dù sao mặt đất cũng phủ đầy tuyết, không để lại dấu chân ở đây hả?"

Tôi quay đầu lại hỏi sư huynh.

Sư huynh lắc đầu, nói, "Sau khi chúng tôi nhận được điện thoại báo án

liền chạy đến ngay, lúc đó mặt đất đã phủ đầy tuyết rồi, nhưng bên cạnh thi
thể không có một dấu chân nào."

"Cả dấu chân của anh ta cũng không có?" Tôi hỏi.

"Không có." Sư huynh quả quyết nói.

"Có đến mức như thế không?" Lâm Đào rụt cổ nói, "Tuyết phủ đầy

mặt đất, đi đến chỗ này mà không để lại dấu chân? Bay tới hả? Ma à?"

Tôi cười, vỗ lên gáy Lâm Đào, nói, "Viết tiểu thuyết à? Cái gì mà

tuyết phủ đầy mặt đất, bên cạnh thi thể không để lại dấu chân?"

"Đây chẳng phải là một tiêu đề rất hay à?" Lâm Đào cười hì hì.

Tôi nói, "Bên cạnh thi thể không có dấu chân cũng là chuyện bình

thường. Có một khả năng đó là thi thể đã nằm ở đây trước khi tuyết rơi;
một khả năng nữa đó là sau khi đặt thi thể ở đây thì có một trận tuyết lớn đã
phủ lên dấu chân để lại trước đó. Điều tra vụ án không phải viết tiểu thuyết,
đâu ra lắm chuyện kỳ bí thế?"

"Phủ lên là chuyện không thể." Lâm Đào nói, "Trận tuyết nhỏ thế kia,

lại không phải tuyết khô, không giữ lâu được. Tôi cảm thấy thi thể đã ở đây
từ trước khi tuyết rơi rồi."

"Phải đấy, tôi đồng ý, điểm này rất có ích cho việc suy đoán thời gian

xảy ra vụ án." Tôi nói, "Kiểm tra lại bên đài khí tượng xem tối qua tuyết rơi
lúc mấy giờ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.