NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 443

lòng hiếu kỳ trong tôi. Không tìm ra được sự thật, quyết không từ bỏ.

*

Trời rét tuyết rơi thế này mà ra hiện trường, thật sự chẳng hay ho gì.

Cũng may mà ở đường sắt vùng ngoại ô chứ không phải nơi thâm sơn

cùng cốc.

Hàn Lượng lái xe đến dưới chân ngọn đồi nhỏ, phía trên ngọn đồi

chính là đường sắt, xung quanh đã giăng đầy dây cảnh báo, bên cạnh có
một tấm bảng, "Phòng Cảnh sát đường sắt Long Phiên đang điều tra, vui
lòng đi đường khác!"

Tôi xuống xe, khép chặt cổ áo, nhìn ngó xung quanh, khắp nơi đều là

tuyết trắng. Tuy trận tuyết rơi không lớn, nhưng gần đường sắt ít người qua
lại nên cỏ cây trên đồi đều đã bị tuyết phủ trắng.

Tôi men theo bậc thang đến bên đường sắt, thấy vài cảnh sát đang

chụp ảnh bên cạnh thi thể đã bị tuyết phủ gần hết.

"Các cậu đến rồi!" Sư huynh nhìn thấy tôi, rất vui mừng, tháo bao tay

ra bắt tay chúng tôi.

Tôi gật đầu, nói, "Chuyện thế nào vậy?"

Sư huynh chỉ người đàn ông mặc đồng phục đứng bên cạnh, nói, "Là

do Lão Bát phát hiện ra. Sáng sớm, anh ta theo thường lệ đi kiểm tra đoạn
đường ray mình phụ trách, thấy một người đang nằm đó, trên mình toàn là
tuyết, bèn đến đẩy vài cái thì phát hiện người này cứng ngắc, rõ ràng đã
chết lâu rồi. Thế là anh ta báo công an."

Lão Bát là một người đàn ông ngăm đen, dáng người gầy, mặc bộ

đồng phục màu xanh đậm, trên đó có ghi "Đường sắt Long Phiên đoạn số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.