NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 442

Thế nên, mới sáng sớm mà vị sư huynh này đã gọi điện, tôi cảm thấy

hơi khó hiểu.

"Chào sư huynh, đã lâu không gặp, có chỉ thị gì sao?" Tôi chào hỏi.

Sư huynh nói, "Chào, phát hiện một thi thể để trần trên đường ray,

chúng tôi nhất thời không biết làm sao, muốn mời cậu đến chỉ đạo giúp."

"Thi thể để trần?" Tôi nói, "Xâm hại tình dục sao?"

"Không, không phải." Sư huynh nói, "Là nam giới, chỉ mặc mỗi chiếc

quần."

"Đang giữa mùa đông mà." Tôi nói, "Có khi nào là bệnh nhân tâm

thần ngã trên đường không? Phòng Cảnh sát đường sắt các anh thường gặp
đều là những vụ như thế. Hay là, bị xe lửa cán?"

"Không có, đoạn đường ray đó từ 5 giờ chiều hôm qua đến 11 giờ

sáng hôm nay đều không có xe lửa đi qua." Sư huynh nói, "Thi thể cũng
không có dấu vết bị xe lửa cán. Nói chính xác thì trên thi thể không có vết
thương nào cả."

"Không có vết thương là chuyện tốt mà." Tôi nói, "Không thể loại trừ

khả năng là án mạng à?"

"Tôi thấy khó loại trừ." Sư huynh nói, "Người này rất sạch sẽ, không

giống bệnh nhân tâm thần hay người vô gia cư, giữa ngày đông mà anh ta
lại để mình trần, vụ này vẫn còn điểm nghi vấn."

"Vậy các anh cứ gửi thư mời cho Tổng cục chúng tôi theo trình tự."

Tôi nói, "Tôi và Lâm Đào sẽ đến ngay."

Công việc pháp y để lại dấu ấn lớn nhất trong tôi chính là lòng hiếu kỳ

cực mạnh. Chỉ cần "điểm nghi vấn" đủ "khả nghi" thì đã có thể khơi dậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.