NGƯỜI THẦY DẬY ĐÁNH KIẾM - Trang 169

- Ồ! Ông sẽ không bị trừng phạt đâu! – Ba người đàn bà kêu lên –
Ngược lại Chúa sẽ ban thưởng cho ông.
- Hừm! Hừm! – Ông đội trưởng nghi ngờ trả lời, kéo người tù trong xe
đang có phần muốn nán lại. Nhưng rồi tự mình nghe tiếng ngựa phi, Alexis
vội vàng chia tay mẹ, lại ngồi trên một tảng đá ngoài cửa ngôi nhà để các
bạn đường nghĩ ông ngồi đấy suốt thời gian vắng mặt.
Chiếc xe của bà Bá tước, ngựa đã được nghỉ, phóng đi như chớp, chỉ dừng
lại ở Iaroslavl và Kostroma, gần một mái nhà lẻ loi như ngôi nhà trước đó
và họ thấy toán xe đi trước toán của Bá tước Alexis vừa ra đi. Họ cho tháo
ngựa, cho người đánh xe đi mua ngựa, dặn mua bằng bất cứ giá nào. Còn
họ hy vọng gặp lại người con trai, người anh một lần nữa, họ đứng cô độc
trên con đường lớn và chờ đợi.
Việc chờ đợi thật tàn nhẫn. Sốt ruột, bà Bá tước nghĩ cần thúc ngựa chạy
nhanh để đến gần con nên đến trước toán xe kia gần một tiếng đồng hồ. Giờ
đây thời gian như gần một thế kỷ, hàng nghìn ý nghĩ khác nhau, hàng nghìn
nỗi lo sợ mơ hồ, lần lượt kéo đến làm những con người khốn khổ ấy khắc
khoải. Cuối cùng họ bắt đầu thấy tiếng xe lăn và tiếng roi quất của những
người đánh xe. Họ nhìn ra thấy rõ toán xe tiến lại trong bóng tối. Con tim
họ như bị thắt trong kìm sắt, giãn hẳn ra.
Sự việc diễn ra ở trạm thay ngựa lần này tràn đầy hạnh phúc như lần trước.
Như có phép lạ, những người tưởng chỉ gặp lại nhau trên đời lại có thêm
bốn mươi lăm phút bên nhau. Trong bốn mươi lăm phút ấy người mẹ tội
nghiệp viết vội một bức thư rồi để kỷ niệm lần cuối gặp con, bà cho đứa
con trai chiếc nhẫn rút ở ngón tay ra. Anh em, mẹ con ôm hon con lần cuối
vì đã quá khuya, ông đội trưởng không cho phép họ cố gặp nhau lần thứ ba
nữa. Alexis lên lại chiếc xe đưa ông tới đầu địa cầu, đi qua dãy núi Ourals,
phía hồ Tchany, cả toán xe âm u lướt gần chiếc xe trong đó người mẹ và hai
cô gái đang khóc rồi lao vào trong bóng tối.
Bà Bá tước trở về Moscou gặp lại Grégoire bà đã bảo chờ ở đấy. Bà đưa
cho anh một mảnh giấy chuỷên cho Louise mà Vaninkoff trong lúc dừng lại
ở trạm thứ hai viết bằng bút chì, gồm mấy dòng:
"Anh đã không nhầm: em là một thiên thần. Anh không thể làm gì cho em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.