NGƯỜI THẦY DẬY ĐÁNH KIẾM - Trang 55

kỳ cục. Sáng hôm sau tôi thuê một chiếc xe ngựa đi Strelna, cầm bức thư
gởi tướng Rodna, tuỳ tùng của Hoàng thân và đơn thỉnh cầu Hoàng đế. Sau
hai giờ đi trên một con đường rất đẹp, bên trái là những ngôi nhà nông
thôn, bên phải những cánh đồng trải dài đến vịnh Phần Lan, chúng tôi đến
tu viện Saint Serge, đất thánh được tôn kính nhất của Alexandre Nevski và
mười phút sau vào tới làng. Đoạn giữa Đường Lớn và gần trạm, chúng tôi
quay sang phải, mấy giâu sau thì tôi đứng trước lâu đài. Lính gác ngăn tôi
lại, tôi đưa ra bức thư chuyển cho ông De Rodna và người ta để cho tôi đi
qua.
Tôi bước lên tam cấp, vào tiền sảnh. Ông De Rodna đang làm việc với
Hoàng thân. Người ta bảo tôi chờ ở phòng khách, cửa phòng nhìn ra những
khu vườn đẹp có con kênh chạy thẳng ra biển, trong lúc một sĩ quan cầm
bức thư của tôi đi, một lát sau viên sĩ quan ấy trở lại và bảo tôi vào.
Hoàng thân đứng tựa vào lò sưởi và tuy mới cuối tháng chín nhưng thời tiết
bắt đầu lạnh, ông đang đọc cho xong bức công điện cho ông De Rodna ngồi
viết. Tôi không ngờ được đưa vào nhanh thế nên dừng lại ở ngưỡng cửa,
ngạc nhiên không ngờ được gặp mặt ông quá nhanh. Cánh cửa vừa khép
lại, ông đưa đầu ra phía trước, không một cử động thân hình và đôi mắt xoi
mói nhìn vào tôi.
- Người nước nào? – ông hỏi.
- Nước Pháp, thưa điện hạ.
- Anh bao nhiêu tuổi?
- Hai mươi sáu.
- Tên gì?
- G…
- Chính anh muốn nhận được một chứng chỉ thầy dạy đánh kiếm trong
một trung đoàn của Hoàng đế anh tôi?
- Đấy là mục đích toàn bộ tham vọng của tôi.
- Anh bảo anh là người có sức mạnh hàng đầu?
- Tôi xin Điện hạ thứ lỗi về điều đó, tôi không nói như thế vì không
phải tôi nói điều ấy.
- Không, nhưng anh nghĩ thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.