NGƯỜI THỢ MỘC VÀ TẤM VÁN THIÊN - Trang 123

18

ÔNG VĂN CHỈ ĐANG VUI. Đoàn thanh tra thi đua huyện đã kết thúc

công việc với những nhận xét rất tốt về mọi mặt của đơn vị. Sáng nay, chợ
có người bán thịt nai, người xúm đông xúm đỏ đến mua quá mua thịt trâu
toi, chị Hiên vợ ông Văn Chỉ tay đao giáo ngựa xông vào giành giật mua
được một cân đưa cô Mận làm cơm đãi các bác thợ nhân dịp cửa hàng được
nhận cờ thi đua đơn vị khá nhất ngành thủ công nghiệp toàn huyện. Cơm
rượu xong, các bác thợ trải chiếu lăn ra ngủ ngay trong xưởng, trong lòng
phơi phới niềm vui, ông Văn Chỉ mời thầy Quang Tình lên nhà uống nước.

Trời đã chuyển sang cuối đông. Nắng đã nhạt lại bạt trong gió. Gió lồng

lộng, luồn vào cửa xưởng, bay tung tả phoi bào. Cô Mận phải tìm mấy tấm
ván che gió cho cái bếp lò đang đun siêu nước gội đầu. Trưa nay, đầu mới
gội còn ướt, mặt tươi hơn hớn, cô xách cái làn nhựa, trước khi ra bến xe về
quê với anh chồng hai ngày, đến cạnh thầy Quang Tình, nhìn trước nhìn sau
không thấy ai, cô mới nhú nhí: “Em cám ơn thầy nhé!” Rồi ngoắt đi, ngoay
ngoảy cặp mông đặc như hai quả bí, cùn cụt đi ra ngõ cho kịp chuyến xe
buýt, thèn lẹn tí chút có chăng là thoáng qua trong ánh mắt cố giấu niềm
khấp khởi. Ngường ngượng hiện lên gương mặt trái xoan là thầy Quang
Tình.

Ngường ngượng lại là thầy Quang Tình. Thế đấy, thì vẫn là cái chuyện

kẻ cởi chuồng mà xấu hổ lại là người khác trước nay vẫn xảy ra trong dân
gian. Lúc này đối diện với ông Văn Chỉ trong ngôi đại khoa của ông, lại
cũng là vậy. Chắc chắn là ông Văn Chỉ không hề biết rằng thầy đã mắt thấy
tai nghe chuyện ông làm tình với cô Mận. Nhưng giả sử là ông biết, thì theo
thầy nghĩ, tình thế có lẽ cũng vậy thôi. Nghĩa là ông cũng chẳng thấy có gì
mà phải lăn tăn nghĩ ngợi, ông vẫn cứ điềm nhiên thủng thẳng như giọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.