NGƯỜI THỢ MỘC VÀ TẤM VÁN THIÊN - Trang 157

22

CÁI GÌ GÂY ẤN TƯỢNG đặc biệt nhất khi người ta thoạt gặp một thị

trấn mới hình thành? Được hỏi một câu như thế thì thầy Quang Tình sẵn
sàng đáp ngay tắp lự: là hệ thống đèn báo ở các ngã ba ngã tư giao cắt các
tuyến đường. Nhận xét của thầy Quang Tình như của trẻ nhỏ, vậy mà xem
ra là có lý. Hôm đạp xe đi thăm thầy Bùi Lễ nhân thể đem thư của thầy
Trần Đình cho thầy Lễ xem, rồi hẹn một cái gặp gỡ của ba người, lần đầu
tiên thầy Quang Tình đã phải dừng xe trước hệ thống đèn báo vậy. Xanh là
đi. Vàng là chuẩn bị. Đỏ là dừng. Các hoạt động đều có sự phân chia nhau
rành mạch trên cơ sở mọi quyền lợi đều được đảm bảo, không ai lấn át ai.
Thêm nữa, xanh và đỏ đều có con số giây hiện lên đếm giật lui để người đi
đường có thể chủ động về thời gian. Thời gian, thánh vật quý giá của con
người. Và chính vì có thời gian nên thầy có thể chủ động quan sát tất cả
những gì xảy ra chung quanh và nhất là trước mặt. Trước mặt là điểm giao
cắt của các tuyến đường. Ở đó luôn có bóng những chiếc áo vàng công an.
Và thế là thầy nhận ra một đặc điểm của một khu đô thị mới hình thành nữa
là sự xuất hiện thêm một loại hình nhân vật mới. Làng quê, nơi ai cũng biết
ai. Còn đô thị, nơi mọi người bị vô danh hóa. Thế nên con người thiếu hẳn
đi sự tự kiềm chế. Và do vậy nó phải đẻ ra một lớp người trông coi việc an
ninh trật tự công cộng. Đô thị tất nhiên cũng là nơi dễ kiếm tiền hơn. Giàu
có hơn nông thôn nên cũng là nơi đẻ ra trộm cắp và nạn du đãng. Và thế là
những người mặc áo vàng, đeo súng ngắn, cầm dùi cui và có chiếc còi
quàng qua cổ phải xuất hiện. Đô thị, nơi quyền lực ra mặt công khai!

Trong những người mặc áo vàng như thế, thầy Quang Tình chú ý đến

một người. Thầy không biết tên. Nhưng nhân dạng anh ta thì đố có lẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.