NGƯỜI TỈNH NÓI CHUYỆN MỘNG DU - Trang 19

một người đàn bà to béo. Cô lái xe vung vung con dao trong tay, dùng một thứ
tiếng Nga không mấy thuần thục nói xì xồ gì đó. Tròng mắt của gã đàn ông cứ
chuyển theo cánh tay cầm con dao vung lên hạ xuống của cô lái xe, miệng xổ
ra một tràng hình như là nhằm giải thích. Chúng tôi hỏi hướng dẫn viên: Hắn
nói gì vậy? Hướng dẫn viên cười khổ: Hắn bảo là hắn đã mất quên chuyện ăn
cơm của chúng ta!

Chúng tôi đành phải ra ngoài ngồi chờ. Tôi hỏi Lão Long vì sao cô biết

gã đàn ông ấy tên là Vaxili, cô ta bảo: Tôi gọi anh ta là Vaxili thật à? Khoảng
nửa tiếng đồng hồ sau, canh rau đỏ đã được mang lên, mỗi người mỗi bát,
màu sắc không đỏ không đen, nhiệt độ không nóng không lạnh, mùi vị không
nhạt không mặn, dùng thìa múc húp thử vài ngụm bèn đẩy sang một bên. Lại
chờ thêm nửa tiếng nữa, món ăn chính cuối cùng cũng đã được mang ra. Mỗi
người một đoạn lạp xưởng, hai miếng bánh mì màu xám xịt. Lạp xưởng rất
tanh, bánh mì thì nhơn nhớt, bụng thì muốn ăn nhưng miệng nhét không vô,
tôi thất vọng vô cùng. Tôi đã từng hy vọng rằng sẽ được thưởng thức những
củ khoai lang nướng đến bỏng tay, những chiếc bánh mì nướng thơm phức,
những miếng thịt bò nấu nhừ thơm và ngọt lịm… toàn là những đặc sản mà
tôi đã từng tiếp xúc trong tác phẩm văn học. Không ngờ là phải gặm những
của chết tiệt này! Đọc không biết bao nhiêu là tiểu thuyết Nga, bị những gì
được các ông nhà văn miêu tả trong ấy làm cho tiết nước bọt, hy vọng quá
lớn nên thất vọng càng ê chề. Đối với tôi, ấn tượng về một quốc gia hay một
vùng đất nói chung bao giờ cũng ở chỗ các món ăn ngon hay dở. Món ăn Nga
quá kém, do vậy mà ấn tượng của tôi về nước Nga theo đó mà nhạt dần.

Ăn xong bữa cơm đọa đày, chúng tôi rảo bước trên những đường phố

chính. Đã xế chiều, hướng dẫn viên bảo đã đến thời gian sinh hoạt tự do,
chúng tôi tụm năm tụm ba thành một đội và bắt đầu tách đoàn. Tôi và anh
bạn Mãn Châu Lý cùng cô lái xe kết thành một nhóm. Cô lái xe này vốn rất
muốn quay về khách sạn ngủ vì mọi ngóc ngách xó xỉnh của cái thành phố
nhỏ này đã có dấu chân của cô. Anh bạn Mãn Châu Lý nói: Lão Long! Thầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.