NGƯỜI TỈNH NÓI CHUYỆN MỘNG DU - Trang 34

cũng đã từng đọc thấy trong một cuốn sách nào đó bảo rằng, mũi của loài chó
thính gấp mười mấy vạn lần so với mũi người. Mỗi năm tôi có mặt ở nhà chỉ
vài tháng, nhưng nó vẫn nhận ra tôi. Có lúc tôi cố làm ra vẻ gan dạ cho nó ăn,
nó còn vẫy đuôi biểu hiện lòng cảm tạ, có khi còn chụp lấy chân tôi mà nhay
nhay rất thân thiện. Nhưng quả thật là tôi sợ nên quyết tâm không đến gần nó,
bởi tôi biết giữa tôi và nó có tồn tại một khoảng cách nhất định. Nhưng
chuyện nó cắn cả tôi thì chưa bao giờ có trong trí tưởng tượng của tôi, không
chỉ cắn mà thậm chí cắn đến độ chẳng có chút lưu tình nào.

Ngày ấy, tôi tiễn một cậu thợ điện đến ghi số điện dùng trong tháng của

nhà tôi ra cổng, con chó vùng vẫy dữ dội và vòng cổ tuột ra khỏi cổ nó cùng
với dây xích nằm uốn lượn trên sân. Con gái tôi chỉ kịp kêu lên: Bố! Chó!
Thì nó đã đến sát cạnh tôi, thân thể nó ép sát dưới mặt đất. Tôi đã nhìn quen
hình ảnh nó gắn chặt với chiếc vòng cổ bằng da to tướng và sợi xích sắt đen
sì nên lúc này tôi cảm thấy nó rất lạ lùng, hình như đó không phải là chó của
tôi mà là một con chó hoang nào đó. Vận động viên thể dục đeo bao cát để
luyện tập, đến một ngày vất bao cát đi sẽ biến thành một mũi tên rời khỏi
cánh cung; con chó nhà tôi cả đời gắn liền với sợi xích sắt nặng nề, đến một
ngày vất đi sợi xích thì tốc độ của nó còn nhanh hơn so với mũi tên rời khỏi
cánh cung. Tôi đứng im, đẩy cậu thợ điện ra phía sau lưng mình, đưa một tay
quơ qua quơ lại trước mặt nó, mồm quát: Chó! Chó! Chỉ cần một cú đớp là
nó đã ngậm chặt chân phải tôi. May mà tôi đang mặc quần bông, bên trong
quần bông lại còn có cả quần lông, cho nên nó ngoạm vào chân tôi vị tất răng
nó đã xâm phạm đến da thịt tôi. Cứ nghĩ rằng nó ngoạm một miếng cho vui
rồi thôi, không ngờ rằng nó tiếp tục tấn công, nhả chân phải tôi ra, nó quay
sang tấn công chân trái rồi tung người lên đớp một cú cực kỳ ác hiểm vào
bụng tôi. Đến lúc ấy tôi mới thực sự thấy nó đáng sợ như thế nào và đến lúc
ấy tôi mới hiểu vì sao cậu tuyên truyền viên kia lại có khả năng nhảy lên
chiếc xà nhà có độ cao hơn ba mét. Những vết thương nhức nhối vô cùng, tôi
quơ tay và thật vừa vặn, tôi quơ ngay vào miệng nó và nó chẳng việc gì phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.