NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 191

Frank Slaughter

Người tình tuyệt vời

Nguyễn Lan Đồng dịch

Phần 3 - Chương 4

Chương 4

Giăng Xavarinô vội vã đi qua phòng tranh rộng với ý định tìm gặp Luxia,
khi anh nghe tiếng cô đang cao giọng giận dữ quát tháo một người nào đó.
“Tôi ghét người!” cô hét lên, rồi cô nhắc lại, giọng cao hơn: “Tôi ghét
người!”. Sau đó vang lên tiếng gót giày nhỏ của cô giẫm trên gạch một
cách giận dữ.
Khi anh thấy cô, cô đang đứng trước bức tranh lớn vừa treo lên chính ngày
hôm nay. Anh ngạc nhiên thấy chỉ có mình cô.
- Cô Luxia, – anh gọi, – cô Luxia, có cái gì không ổn thế?
Luxia thở nhanh, mắt nảy lửa, xoay gót giày quay về phía anh:
- Anh hỏi gì tôi? – Cô hét.
- Tôi đi tìm cô với ý định mời cô cùng chơi một ván bài “kiên nhẫn” (1) –
Giăng nói.
- Kiên nhẫn à?
Cô thốt lên trong tiếng cười pha nước mắt, ẩn giấu cơn căng thẳng thần
kinh đáng sợ.
- Anh không thể tìm được cái gì ngu xuẩn hơn thế à?
- Cô giận ai thế? Ai làm cô giận thế? – Giăng hỏi, – Cô đang ôn lại một vở
hài kịch phòng khách đấy à?
- Tôi tức giận người đó, – cô to tiếng trả lời, nhấn mạnh lời nói bằng những
cái giậm chân giận dữ, nhấn mạnh lời nói bằng những cái giậm chân dữ,
trong khi tay chỉ bản sao của chính mình, nhưng khoả thân và hoạ thành
tranh.
- Chúa ơi! Nhưng nàng chính là cô, cô là nàng! – Giăng thốt lên. – Khuôn
mặt nàng giống hệt mặt cô và nếu khoả thân, chắc cô cũng đẹp như thế.
Cái tát Luxia giáng vào má anh vang lên chắc nịch:
- Tại sao anh dám cho phép anh nói thế?
Giăng xoa má và nhăn nhó cười một cách hài hước:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.