NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 218

- Anh không phải là đàn ông hay sao? – Luxia hỏi một cách dịu dàng, quá
dịu dàng để có thể gọi là chân thực, đúng như thế.
- Người ta không thể là đàn ông mà không là người phóng đãng hay sao hả
cô? – anh nói một cách căng thẳng. – Và nếu cô muốn biết, thì đúng là tôi
đã có tình nhân.
Anh hài lòng xác nhận rằng lần này thì thế trận đã thuận lợi về phía anh.
Hai mắt Luxia giương to. Anh nói tiếp:
- Cô đã đọc luận văn của Paraxen chưa?
Cô lắc đầu tỏ ý chưa đọc nhưng vẫn không rời mắt khỏi Tôniô, mắt cô lộ rõ
một quan tâm mới:
- Trong Paraxen có một đoạn gần như thế này: “Chúng ta biết rằng người
đàn ông sẵn sàng đi đến đâu cũng được để gặp người đàn bà mình yêu.
Người yêu sự uyên bác còn làm hơn như thế nhiều, để tìm người tình tuyệt
vời của mình!”.
- Người tình tuyệt vời của anh ta! – Cô nhẹ nhàng nhắc lại và mắt cô bắt
đầu long lanh. – Câu nói hay biết chừng nào, Tôniô. Anh có phải là thi sĩ
không?
Hơi lúng túng, anh vội sửa lại ngay:
- Không phải, thưa cô. Tôi chỉ đọc lời Paraxen.
Luxia không nghe thấy gì cả. Cô bối rối nói tiếp:
- Điều đó có thể liên quan đến Nữ thần của anh trong tranh. Và trong khi đi
tìm sự uyên bác, anh sẽ tìm được một người thật mà anh cũng yêu như
thế…
Ánh sáng của mắt cô, sắc đẹp tươi trẻ, sự xúc động của cô trong khi cô
quay về phía anh đã gợi lên trong anh một sự ấm áp lạ lùng:
- Bỗng như bị thôi thúc, anh khẽ nói – Luxia, cô có cho rằng cô và tôi đã
gặp nhau ở một chỗ nào, vào một lúc nào đó rồi không? Hay là ở một kiếp
khác, có lẽ thế chăng?
- Thật là điên rồ! Tại sao anh lại nói thế?
- Tôi vẫn bị ám ảnh bởi một cảm giác mà tôi không thể giải thích được,
Luxia ạ, cảm giác là không biết ở đâu và có lẽ trước đây nhiều thế kỷ,
chúng ta đã tất cả vì nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.