NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 240

nhung đen điểm một chiếc lông trắng vui tươi trên chỏm phần còn lại của y
phục là sự xen kẽ khéo léo giữa trắng và vàng. Áo choàng ngắn đính cổ
lông chồn và các lon bằng chỉ vàng, và theo thói quen của các chàng trai
Tây Ban Nha lịch sự thời ấy, một thanh kiếm và một con dao găm lủng lẳng
ở cạnh sườn.
Ăngtoan ngạc nhiên và lo lắng. Đôn Raphaen hỏi.
- Tôi đây. – Ăngtoan cúi chào.
- Tôi là Đôn Raphaen Grigianva. Có lẽ ông đã biết bác sĩ Giuăng Anvarê
rồi, ông là thầy thuốc riêng của tôi. Còn đây là bác sĩ Ooctêga.
Ăngtoan lịch sự chào cả hai người:
- Xin chào hai ông.
Đôn Raphaen đem thầy thuốc đến không có gì lạ, đáng lo hơn là một trong
hai người lại chính là bác sĩ Anvarê. Dù sao thì cứ nói thẳng tuột ra vẫn
hơn.
- Có lẽ ông có điều muốn cho tôi biết về chú tôi, hầu tước Đơ Grigianva?
Đôn Raphaen nói.
- Chú ngài rất nặng. Tôi cho rằng cần phải mổ.
Đôn Raphaen tỏ vẻ ngạc nhiên.
- Thế ư?
Hầu như ở khắp nơi, vấn đề mổ xẻ đều là điều mới lạ, ở Tây Ban Nha,
người ta không bao giờ chữa bệnh theo phương pháp ấy.
- Ông định tiến hành loại phẫu thuật nào? – Anvarê tỏ vẻ quan trọng hỏi.
- Phẫu thuật do tràn dịch màng phổi. Nhưng mời các ông lại gần đây mà
xem bệnh tình hầu tước.
Khám nghiệm của các thầy thuốc Tây Ban Nha hời hợt lạ lùng. Sau đó,
Ăngtôniô cầm tờ phác hoạ anh đã vẽ cho Luxia và nêu cho họ những dấu
hiệu làm anh đi đến kết luận là tràn dịch màng phổi.
- Ông trình bày giỏi lắm, bác sĩ ạ. – Ooctêga nhiệt tình tán thành.
- Phẫu thuật này có nguy hiểm không? – Raphaen băn khoăn hỏi.
Hắn đứng thật xa giường với tâm trạng rõ ràng là chán nghe câu chuyện ấy.
- Rất nguy hiểm.
- Nếu tôi không cho phép mổ thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.