NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 241

- Tôi chắc rằng chú ngài sẽ chết.
- Vậy thì không có gì phải lựa chọn hướng này hay hướng khác nữa, –
người cháu nói giọng quyết định. – Coi như thế là giải quyết xong vấn đề.
- Ông ấy chắc chắn sẽ chết nếu không mổ, – Ăngtoan nói. – Nhưng nếu mổ
thì may ra còn có hy vọng.
- Đó là ý kiến của ông phải không, – Đôn Raphaen hách dịch nói. Rồi hắn
quay lại phía hai người thầy thuốc: – Còn các ông, các ông nghĩ thế nào?
Anvarê nhìn Đôn Raphaen và Ăngtôniô thấy rõ anh chàng vô duyên ấy gật
đầu ra hiệu. Khi viên bác sĩ nói, giọng hắn ngọt xớt và tỏ vẻ muốn thuyết
phục.
- Ồng đã biết rõ rồi, bác sĩ Xecvêtut ạ, chúng tôi không dễ dàng dùng
phương pháp phẫu thuật ở Tây Ban Nha như các ông ở nước Ý đâu. Tôi
cho rằng cần xem xét bệnh nhân cẩn thận.
- Đi thôi, các ông – Đôn Raphaen nóng ruột giục. – Chúng tôi sẽ cho ông rõ
quyết định của chúng tôi sau, bác sĩ Xecvêtut ạ.
Và ba người nối gót nhau đi ra, Ăngtôniô đứng sững, như ngừng thở trước
hành vi quá thiếu lễ độ như vậy.
Anh vẫn còn thịnh nộ khi Luxia trở lại:
- Đấy, anh thấy chưa, tôi đã biết chắc mà, – cô nói – Đôn Raphaen mong
cho chú hắn chết nên sẽ không cho phép anh mổ và cứu chữa cho ông ấy.
Tuy nhiên, quyết định ấy không thể chấp nhận được.
- Có điều gì ngay thẳng trong thế giới này không nhỉ? – Ăngtôniô cay đắng
hỏi.
- Tôi bắt đầu tin rằng không.
Nhưng Ăngtôniô và Luxia cả hai người đều lầm về việc Đôn Raphaen
Grigianva, vì lúc gần tối thì có tin đến cho phép Ăngtôniô tiến hành phẫu
thuật. Bác sĩ Anvarê và Ooctêga chỉ xin tham dự vào sự kiện lạ lùng này.
Ăngtôniô đọc thư rồi đưa cho Luxia và Giăng.
- Điều này đáng ngạc nhiên thật, – anh nói. – Hai người nghĩ thế nào?
Giăng cau mày:
- Có điều gì tồi tệ trong việc này đây. Tôi biết bọn đểu cáng này mà.
- Sao thế, Tôniô nhỉ? Chúng mình đã chắc họ từ chối kia mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.