NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 262

- Tôi không muốn để ở Tây Ban Nha số tiền nhiều như thế.
Cô cau mày suy nghĩ:
- Đúng rồi! Không phải bàn cãi gì nữa. Nước Pháp, anh cần gửi ở đấy.
Ăngtoan nhìn cô, ngơ ngác vì những vấn đề mới:
- Cô nói đúng, nhưng tôi không quen ai ở Pháp cả.
- Không quan trọng. Chú tôi có quan hệ công việc với Ngân hàng Mêđixi ở
Pari. Tôi có thể chuyển đến đấy cái gia sản nhỏ của anh.
Ăngtoan mỉm cười:
- Tôi mời cô là người quản lý tài sản cho tôi nhé?
- Tôi đã thấy trước sự việc sẽ như thế, – Luxia quả quyết nói. – Trong lĩnh
vực công việc, anh chỉ là cậu bé mặc áo lót, Ăngtoan. Còn tôi, tôi là một cô
Belacmi.
Nói đến đây cô ngẩng chiếc đầu nhỏ hoàn hảo lên một cách kiêu hãnh. Và
Tôniô ghìm lại trên môi câu trêu đùa anh thường nói: “Một cô Belacmi,
như ai nấy đều biết!”.
Như Hoàng hậu đã cho biết, Đôn Pêđrô nhất định thưởng lớn người cứu
sống mình. Và Ăngtoan, với mười nghìn đu-ca thấy mình giàu như
Crêduyt. Luxia giữ lời hứa quản lý tiền nong giúp anh. Cô để cho anh một
số tiền nhỏ cho tiện chi dùng ở chi nhánh ngân hàng Mađơrit của gia đình
cô và chuyển phần lớn còn lại đến Pari, nơi cô tin tưởng rằng sẽ được an
toàn.
Không mấy ngày nữa vua sẽ trở về. Cuộc viễn chinh của Người ở Hà Lan
để trừng trị những người Phlamăng phiến loạn đã chấm dứt. Đôn Pêđrô cần
ra khỏi cung trước khi Hoàng đế về, như thế tốt hơn. Mọi việc được tiến
hành để đưa ông về dưỡng bệnh ở nhà mình và Ăngtôniô sẽ săn sóc và bảo
vệ cho ông. Chính ở đấy người thầy thuốc trẻ sẽ gặp cháu hầu tước là Đôn
Raphaen Grigianva vào một buổi chiều. Cậu chủ tỏ vẻ lịch thiệp lạ lùng.
Hắn ta nói:
- Đôn Anvarê kể với tôi rằng ông mổ cho chú tôi thành công đặc biệt. Xin
có lời khen ông.
- Tôi khá vừa ý về kết quả của ca mổ ấy. – Ăngtoan trả lời.
Đôn Raphaen lấy chiếc bình trên tủ và rót rượu nho cho từng người:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.