NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 27

chân đang ngưng đọng ở tư thế động được hoàn chỉnh bằng nét cong tao
nhã của bàn chân nhỏ nhắn. Tất cả ở nàng đều là tinh hoa của sắc đẹp, một
sắc đẹp mà chỉ một nghệ sĩ vô song hay bản thân tạo hoá mới đạt tới.
Ăngtoan nhanh nhẹn mở ngăn kéo chiếc bàn nhỏ kê sát giường ngủ rút ra
tập giấy làm rơi ra những phác hoạ đùi, bắp chân, cánh tay hay là vai. Có
những tờ bị xé ngang và những tờ chi chít những vệt bút chì gạch đậm, nói
lên sự thất vọng của người mô phỏng, bất lực, làm méo mó cái sắc đẹp rất
gần gũi nhưng hoàn toàn không với tới được.
Anh lại lấy một tờ giấy trắng, cầm thỏi than chì và mặc dù từng nét của bức
tranh đã khắc sâu trong tâm trí anh đến nỗi có thể vẽ lại theo trí nhớ, anh
vẫn nhìn bức tranh thật lâu và đinh ninh rằng vẽ không đạt.
Từ khi tìm thấy bức tranh trong một cuộn tranh ai đó bỏ ở trong nhà để đồ
của tu viện, hàng trăm lần Ăngtoan đã thử mô phỏng lại bằng những phác
hoạ cái sắc đẹp luôn luôn trốn lánh anh. Hàng trăm lần, anh đã phải rút lui,
lòng đầy bực bội.
Lại một lần nữa, anh chăm chú nhìn bầu vú bên trái để trần. Anh thử ghi lại
đường vòng dịu dàng và hoàn hảo, sự nở nang phù hợp, đầu núm vú nhô ra
và bao quanh là một vùng tròn nhỏ sẫm màu hơn. Anh cầm thỏi than chì
run run vì xúc động dữ dội, còn hơn sự xúc động tự nhiên thúc đẩy người
nghệ sĩ vẽ bức tranh người đẹp ngay khi họ gặp. Trong khi anh thử lại bằng
những đường nét – luôn lừa dối anh – sự tráng lệ về ánh sáng, bóng tối,
đường cong, bình diện, cơ bắp và làn da thì một ý muốn khác, một nhu cầu
sâu xa, kỳ lạ, ồn ào, đòi hỏi, rạo rực trong anh, về làn da thịt vẽ trên tranh,
hình như chỉ cần chạm đầu ngón tay vào là anh có thể truyền vào đầy sức
sống đang sẵn sàng tràn ra...
Cố ghìm sự vội vàng nóng nảy, anh phác những nét chì phóng khoáng làm
hiện lên đường vòng quanh bầu vú trên giấy trắng. Nhưng khi muốn dùng
những nét bóng nhẹ tạo các chi tiết, thể hiện cảm giác về khối lượng, gợi
lên đường nổi, tay anh bỗng trở nên nặng trĩu và ngón tay cứng đờ. Lầm lì,
nghiêm chỉnh anh cố vẽ tiếp, lại xoá đi, vẽ lại để rồi lại xoá đi và cuối cùng,
anh kêu lên đầy thất vọng. Xé đôi tờ giấy, giận dữ và buồn rầu về sự bất lực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.