NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 444

Ăngtoan quàng tay qua vai Luxia và cô nép vào anh.
- Dù sao thì nó cũng không đến nỗi kinh khủng như vậy, con sông
Bakigơlion ấy mà, – Ăngtoan nói và mỉm cười mơ màng. – Nó chẳng là
một phần của Pađu là gì, của Pađu, nơi anh đã tìm thấy bức tranh....nơi anh
đã tìm thấy em, em yêu của anh...
Tay anh ôm cô chặt hơn nữa và cô khẽ thở dài vì hạnh phúc.
“Trên đường nghiên cứu khoa học của tôi, tôi thường bất chấp nguy hiểm
đe doạ cuộc đời mình...”
Bài ca của bánh xe hoà theo bài ca bằng lời:
“Tôi đã không hề hổ thẹn khi học tập những điều hữu ích đối với tôi, học
tập cả ở miệng những người lang thang, những người thợ cao và những tên
đao phủ...”
Ăngtoan cũng vậy, anh đã học được biết bao nhiêu điều từ miệng những
người lang thang. Những người thợ cạo và cả những tên đao phủ, và anh
hiểu rằng nhờ sự giáo huấn của họ anh đã trở thành người tốt hơn, chắc
chắn hơn, toàn diện hơn...
“Vì chúng ta biết rằng một người đang yêu sẽ đi một chặng đường dài để
gặp được người mình yêu...”
Ôi! Chặng đường dài anh đã trải qua! Một nửa châu Âu thực thế! Nhưng
người phụ nữ anh yêu đang ở đây, ở gần anh, trong cánh tay anh, anh còn
đòi hỏi gì hơn nữa?
“Còn hơn thế biết bao nhiêu, người yêu sự uyên bác muốn đi tìm người tình
tuyệt vời ấy của mình!”.
Và phía trước họ, có Cambritgiơ và cuộc sống mới mà bác sĩ Giôn Caiơt
dành cho họ một chặng khác trên con đường anh sẽ tiếp tục đi để theo đuổi
sự uyên bác.
Nhưng ngày hôm nay, với niềm phấn khởi vô biên, Ăngtoan đã hiểu rằng
việc tìm kiếm này là một trong những điều không bao giờ kết thúc, và dù
có tìm kiếm say mê đến mấy, một con người cũng không thể đạt được sự
uyên bác đầy đủ...Người tình tuyệt vời ấy!
Chú thích phần V:
(1) Về tuần hoàn máu qua phổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.