NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 59

không tìm cách gì để cứu. – Luxia nóng nảy cãi lại.
Ông chú càng cao giọng nói:
- Im ngay! Chúng ta đã để cho bác sĩ Xecvêtut có thì giờ tìm cách cứu chữa
chưa?
Cha Phêlíp xen vào bằng giọng dàn hoà:
- Bác sĩ Xecvêtut được đánh giá cao ở trường đại học, anh là học trò ưu tú
của giáo sư Phalôpiút, giáo sư bảo đảm về khả năng của anh.
- Tôi sẽ trích huyết cho ngài đấy! – Ăngtoan nói và mở hộp dụng cụ ở trên
giường.
- Ở Phlôrăngxơ, những người thợ cạo làm công việc trích huyết, – Luxia
nói một cách nhẹ nhàng nhưng thâm trầm. – Người thầy thuốc này cũng
làm nghề thợ cạo hay sao mà tự tay mình trích máu?
Cha Phêlíp mím môi, rõ ràng là ông tức giận vì những lời xấc xược ấy.
- Bác sĩ Xecvêtut là một nhà phẫu thuật nổi tiếng, Đức Cha luôn muốn rằng
anh phải tự tay trích máu cho người.
Ăngtoan khéo léo mở một tĩnh mạch ở cánh tay người bệnh và máu chảy
xuống bát. Khi dòng máu chảy đều và mạnh, anh ngước mắt về phía Luxia,
thấy nàng mặt tái xanh, môi trắng bệch, người như co rúm lại, mắt nhìn như
bị thôi miên bởi dòng máu đỏ thẫm hầu như đó là một con rắn độc.
Ăngtoan thấy nàng lảo đảo tựa vào cột giường.
- Có lẽ tiểu thư cần thuốc an thần chăng? – Anh hỏi. Nàng có vẻ như sắp
ngất đi.
Hai người đàn ông quay về phía nàng, nhưng lời nói châm biếm của
Ăngtoan đã đủ làm chất kích thích vì má nàng ửng lên ngay và nàng cắn
môi. Ăngtôniô quay lại với việc trích máu, với tâm trạng bình thản vì đã trả
miếng.
Tình trạng của người ốm không khá hơn chút nào và Ăngtoan xếp dao mổ
vào hộp. Cái chết của tu viện trưởng đã đến gần, quá gần, đến nỗi phương
kế tuyệt vọng thể hiện bằng trích máu không thể có một chút hiệu nghiệm
gì cả.
Cha Phêlíp và những người ruột thịt của tu viện trưởng rời gian phòng
người hấp hối và Ăngtoan kính cẩn đi theo họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.