NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 78

Frank Slaughter

Người tình tuyệt vời

Nguyễn Lan Đồng dịch

Phần 1 - Chương 12

Chương 12

Đầu anh vẫn đau nhức nhưng tâm trí anh đã bắt đầu sáng suốt đôi chút khi
người lái thuyền đưa anh đến gần chỗ ở của Giăng Xavarinô. Hình như
Luxia đã chẩn đoán đúng, anh chỉ có một cục bươu, nhưng khá to ở phía
thái dương. Chiếc mũ của anh đã rơi mất trong khi lộn xộn.
- Lạy Chúa tôi! - Người lái thuyền kêu lên khi nhìn Ăngtoan đang cúi
xuống lấy tiền để trả tiền thuyền.
- Ngài có một quả trứng khá đẹp ở một bên đầu!
- Cũng may mà cái đầu của tôi không bị nứt đấy, tôi có cảm giác như nó đã
bị bửa ra. – Ăngtoan càu nhàu nói.
Anh chèo thuyền nói thêm, vẻ thán phục:
- Cô tiểu thư ấy mới cương quyết chứ! Cứng rắn thật! Lại đẹp nữa chứ!
- Điều ấy có gì là quan trọng! Về phần tôi, tôi cho rằng không gặp lại cô ta
là điều may mắn, – Xécvê nói một cách chắc chắn, – Chào anh!
- Xin tạm biệt ngài.
Người thanh niên vắt cái túi lên vai, thong thả lên hai tầng gác để đến
xưởng vẽ và là phòng ở của Giăng. Đã nhiều lần anh đến đây, nhưng cái
vui ầm ĩ, tính nết thất thường, phóng túng của các nghệ sĩ, họ ở nhiều nhà
trong phố này, không phù hợp với những sở thích yên tĩnh của anh cho nên
anh không bao giờ ở lại lâu. Đimát, người hầu của Giăng, đưa anh vào
phòng đợi, miệng bĩu môi tỏ vẻ chẳng tôn trọng gì các tập quán của ông
chủ.
Anh nghe tiếng Giăng hỏi vọng từ cuối xưởng:
- Ai đấy, Đimát?
- Thưa ông, bác sĩ Xecvêtut.
- Tôniô! Một sự bất ngờ thú vị biết chừng nào. Vào trong này nhanh lên
Tôniô.
Ăngtoan đưa chiếc túi của anh ra, thấy nó quá nhẹ, Đimát chun mũi khinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.