NGƯỜI TRONG LÒNG - Trang 114

Thế giới này, Hà An Nhiên chỉ sợ hai người khóc. Một là mẹ cô -

Thẩm Bội Tuệ, người còn lại chính là người phụ nữ đang đứng trước mặt
này.

“Được, vậy con cùng cô về đi.”

Hà An Nhiên: “…”

“Chuyện này…”

“Không phải vừa rồi con bảo cô nói gì con cũng nghe sao… Quả

nhiên con và mẹ con giống nhau, chỉ biết nói dễ nghe…”

“Về về về, con về ạ.”

Đối mặt với Triệu Ức Từ, Hà An Nhiên chỉ có thể tước vũ khí đầu

hàng.

...

Hà An Nhiên đứng trước cổng lớn nhà họ Chu, nhìn lại tất cả mọi thứ

xung quanh. Một cảm giác quen thuộc đột nhiên lan tràn, cô rời đi nhiều
năm như vậy, nơi này lại không có chút thay đổi nào. Cổng lớn quen thuộc,
con đường quen thuộc, thậm chí là con người cũng quen thuộc.

“Đi thôi, nhìn gì đó, mau vào đi.” Trên mặt Triệu Ức Từ tràn đầy ý

cười, dẫn Hà An Nhiên đi vào. Vừa vào sân, bà chuẩn bị lấy chìa khóa mở
cửa, cửa lớn liền được mở ra từ bên trong.

Triệu Ức Từ thấy là Chu Duyên Xuyên mở cửa thì sửng sốt: “Không

phải chứ, sao con còn chưa đi?”

Chu Duyên Xuyên nhìn Hà An Nhiên bên cạnh Triệu Ức Từ, vẻ mặt

xấu hổ, đây là mẹ ruột của anh sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.