NGƯỜI TRONG LÒNG - Trang 163

Chu Duyên Xuyên ở trong phòng nghỉ.

“Về nhanh vậy, ăn xong rồi à?” Chu Duyên Xuyên tưởng là Tề

Nghiễm Ninh nên không ngẩng đầu mà chỉ hỏi.

Hà An Nhiên sững người, không biết trả lời thế nào nên không đáp.

Chu Duyên Xuyên cảm thấy có gì đó kì lạ, anh ngẩng đầu nhìn gương.

Từ trong gương, anh thấy được Hà An Nhiên.

Chẳng lẽ gần đây quá nhớ cô, cho nên bắt đầu sinh ra ảo giác?

Qua vài giây, anh mới phát hiện đây không phải ảo giác, vì thế anh

quay đầu, quả nhiên là nhìn thấy Hà An Nhiên đứng cạnh cửa. Trời lạnh
như vậy, cô chỉ mặc một chiếc áo dạ mỏng màu trắng, gương mặt vì lạnh
mà phiếm hồng.

Anh ngồi dậy đi qua chỗ cô, không nói hai lời đã cởi áo phao choàng

lên người Hà An Nhiên. Hà An Nhiên lập tức cảm giác được cơ thể mình
ấm lên, quanh thân đều là mùi hương dễ ngửi của anh.

“Em không biết lạnh à?” Khẩu khí của anh có hơi không tốt.

Anh kéo cô vào.

“Sao em lại đến đây?”

“Em…” Cô giơ cặp lồng giữ ấm lên, “Em… đem cho Tống Trân chút

bánh trôi.”

Chu Duyên Xuyên nhìn cặp lồng giữ ấm trong tay cô: “Đem cho Tống

Trân?”

Hà An Nhiên: “… Vâng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.