NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 144

Thật ra, cô có thể nghe hiểu, nhưng thấy hắn tích cực như vậy, cô cũng

để mặc hắn phiên dịch.

Là <Bạch nương tử> mà mọi người đều biết, xà yêu tu hành ngàn năm

Bạch Tố Trinh vì báo đáp ân tình của Hứa Tiên mà vào chốn nhân gian trải
qua hàng loạt bi hoan ly hợp.

Trang Mặc Quân thấy Lâm Văn Trúc rất có hứng thú, thầm nghĩ nếu vở

diễn này thu xếp xong được chuyện thì nhất định phải cho gánh hát này
thêm tiền mới được.

Vở diễn đến chỗ Bạch Tố Trinh đến tháp Lôi Phong tìm người không có

kết quả, liền đại náo chùa Kim Sơn, dâng nước tràn khắp Kim Sơn.

Diệp Khuynh Lăng còn đang giải thích từng câu một, lúc này hắn đột

nhiên dừng lại, bởi vì hắn phát hiện mắt cô hơi đỏ, tựa như vì vở diễn trên
sân khấu mà cô hoàn toàn xúc động.

Hắn kéo cô qua, lấy tay xoa xoa mặt cô, rồi ấn nhè nhẹ vào mắt cô.

Trang Mặc Quân phải tiếp khách, tất nhiên lúc này anh ta không thể phá

hỏng không khí, chỉ có thể chờ cho vở diễn này kết thúc.

Diệp Khuynh Lăng chỉ liếc mắt cũng biết được Trang Mặc Quân muốn

nói gì đó, nhưng hắn chờ anh ta mở miệng trước.

“Tam thiếu, chuyện của cha tôi…”

Diệp Khuynh Lăng cau mày, lại hỏi về một chuyện không liên quan,

“Trang thiếu biết ở đâu bán ngọc không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.