NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 146

“Em có khóc nhè đâu?” Lâm Văn Trúc khẽ nhíu mày.

“Rồi rồi rồi, không khóc không khóc, là ta nhìn nhầm.”

Sự chiều theo này của Diệp Khuynh Lăng, dường như càng thêm chứng

thực phỏng đóng của người khác, hắn thật sự để tâm đến cô.

Trang Mặc Quân cũng hiểu được vài phần, nếu Diệp Khuynh Lăng nhận

miếng ngọc này, vậy là đã đáp ứng thỉnh cầu của anh ta, cho nên anh ta
cũng không nói thêm gì nữa.

Lại hàn huyên vài câu, Diệp Khuynh Lăng liền kéo Lâm Văn Trúc rời đi.

Bên ngoài gió khá lớn, Diệp Khuynh Lăng choàng thêm áo khoác cho

cô, “Sao, không thích?”.

Lâm Văn Trúc cười với cơn gió lạnh, “Sao có thể chứ, em rất thích”.

Tay cô vuốt miếng ngọc đó, cô thật đúng là thích. Cô rất dùng sức,

nhưng ngọc hơi nhẵn, chịu lực rất đều, dường như sẽ không chịu một chút
thương tổn nào.

Chương 18: Sao ngươi không biến mất?

Lâm Văn Trúc không biết mục đích của Diệp Khuynh Lăng khi đối xử

với mình như thế, khiến tất cả mọi người đều biết hắn “yêu chiều” cô, từ đó
thay thế địa vị của Cố Hương Liên? Cho dù bản thân cô là người trong
cuộc, cô cũng có thể vô ý nghe thấy mấy lời rằng Cố Hương Liên đã thất
sủng, cô thành công lên thay, có thể nghĩ ra được, mọi người bàn tán sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.