NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 151

có phải là vì bảo vệ Đặng Thanh Vân và Diệp Chí Hằng hay không, ai mà
biết được.

Là vì bảo vệ mẹ con họ, hay là lấy đó làm cái cớ để từ chối lấy vợ, không

ai biết được suy nghĩ thật sự của tam thiếu.

Lâm Văn Trúc đứng dậy, lúc lại nhìn Diệp Chí Hằng, phát hiện ánh mắt

cậu ta đã thay đổi, trên mặt nhiều thêm vẻ chắc chắn.

“Ta sẽ chứng minh cho ngươi xem.” Diệp Chí Hằng gằn từng chữ nói hết

câu này.

“Hử?”

Không đợi Lâm Văn Trúc phản ứng lại, Diệp Chí Hằng đã kéo áo cô,

mau chóng đi đến một hướng khác.

Tịnh Hồ là hồ nước tam thiếu dùng rất nhiều sức người sức của đào ra,

bên hồ bèo dày đặc, cả mảng lau lớn sinh trưởng quanh Tịnh Hồ, khu nước
cạn thì trồng hoa sen, bây giờ đang chịu ảnh hưởng của mùa, bèo tịch liêu,
lau đìu hiu, sen héo hon rụng lá, chỉ còn gốc chỏng chơ khô héo màu nâu
đứng giữa hồ. Nhưng sắc thu đìu hiu tịch liêu này lại bị chiếc thuyền nhỏ
giữa hồ quấy nhiễu, gợn nước lăn tăn, như xé rách vỏ thu điêu linh, khiến
người ta như nhìn thấy cỏ lau xanh nhạt, hoa sen chớm nở phiến lá đu đưa
theo gió, cá lướt qua sen như đưa thoi.

Diệp Khuynh Lăng và Đặng Thanh Vân chèo thuyền trên hồ, kinh diễm

hồ nước thu, phai nhạt một phần ý thu, làm dịu dàng hiện thực tốt đẹp.

Giai nhân như vậy, quân tử như nước; nước thu một màu, tâm này chưa

phai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.