NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 165

thế?”.

“Tam thiếu…”

Khóe miệng Diệp Khuynh Lăng cong cong, “Bắt đầu từ lúc tôi đưa cô ấy

về… Không đúng, bắt đầu từ lúc tôi ra khỏi phòng cô ấy, mấy người các
anh đã nơm nớp lo sợ, tôi là đàn ông, gặp được một người phụ nữ hợp mắt
mà thôi, phản ứng của mấy người bọn anh quá lớn rồi đấy”.

Sắc mặt Thạch Nham sa sầm hơn, Diệp Khuynh Lăng nói rõ như thế, anh

ta còn có thể nói gì được nữa? Phụ nữ Diệp Khuynh Lăng đưa về từ
Phượng Vũ Thiên hoặc nơi khác không thiếu, nhưng thật sự thu nhận quả
thực không được mấy người, phụ nữ có thể khiến hắn có hứng thú không
nhiều.

Diệp Khuynh Lăng hơi tự giễu, “Không phải mấy người bọn anh sợ cô

ấy sẽ là Yên Vũ Nhu tiếp theo thôi à…”.

Thạch Nham cúi đầu, cái tên đó được chính mồm Diệp Khuynh Lăng

nhắc đến, cho dù ngữ khí của hắn có nhẹ hơn nữa thì cũng không thể thờ ơ
quét quá khứ trầm trọng đó qua. Diệp Khuynh Lăng bảo vệ triệt để mẹ con
Đặng Thanh Vân và Diệp Chí Hằng, Đặng Thanh Vân cũng hiểu chuyện
cực ít khi ra ngoài, nếu nói tâm tư của Diệp Khuynh Lăng đặt trên người ai,
vậy thì cũng chỉ có vị Yên Vũ Nhu đó. Tên thật của cô ấy là gì thì không ai
biết, điều mọi người biết chỉ là Diệp Khuynh Lăng từng vẽ một bức tranh
cho cô ấy, đề tên là Yên Vũ Nhu

(mưa bụi dịu dàng)

, từ đó cô ấy bèn tự xưng

với cái tên đó.

Cái tên Yên Vũ Nhu không chỉ đơn giản là tượng trưng cho bức tranh đó,

còn bao gồm việc cuộc đời cô ấy do Diệp Khuynh Lăng viết nên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.