NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 180

Lâm Văn Trúc hít sâu một hơi, cô quả thực không phải con gái nữa,

không phải là vấn đề tuổi tác, mà là đã trải qua việc nam hoan nữ ái, rất
nhiều thứ đã thay đổi.

Cô ngoan ngoãn ăn hết cơm, kì lạ là lần này trong lòng không có cảm

giác nặng nề như vừa rồi nữa, cũng không căng thẳng đến hoảng loạn.

Diệp Khuynh Lăng xoa xoa đầu cô, như đang khen cô thật biết nghe lời.

“Tam thiếu, nếu con bồ câu đó thật sự là do có người cố ý để nó bay vào,

em nghĩ tất cả những người có mưu đồ hẳn sẽ không chỉ nuôi một con bồ
câu như thế, nếu lần đầu đã thất bại, vậy sẽ có lần hai, dù sao thì bồ câu có
thuần dưỡng tốt hơn nữa thì cũng chỉ là động vật cấp thấp, khó tránh khỏi
sẽ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Cho nên hẳn là sẽ có con bồ câu thứ hai
bay vào, thế thì họ mới có thể phán đoán được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì”.

Diệp Khuynh Lăng cười rất thật lòng, “Ta đã nói ăn no mới có thể suy

nghĩ về những chuyện khác mà, quả nhiên là thế. Con bồ câu thứ hai bay
tới, rồi sao?”.

“Lúc không biết mới là tính kế, lúc biết rồi thì sẽ không còn là tính kế

nữa, thậm chí còn có thể mượn chuyện này để lợi dụng.”

“Vậy em nói xem, nên lợi dụng thế nào?”

“Nếu con bồ câu này được dùng để truyền tin tức ra ngoài, muốn truyền

ra tin tức gì, đương nhiên do bản thân tam thiếu quyết định rồi.”

Diệp Khuynh Lăng vỗ tay, “Kế hoạch này được lắm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.