NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 252

“Chúng ta vẫn nên trò chuyện xem em bị thương như thế nào đi nhỉ!”

Ánh mắt thâm trầm của Diệp Khuynh Lăng rơi trên mặt cô.

“Là do em không quá cẩn thận, học cưỡi ngựa một hồi thì bèn tưởng là

mình đã học được rồi, đắc ý hí hửng, lao băng băng trong rừng, bị ngựa hất
xuống.”

“Vậy em có biết là con ngựa đó tính tình rất ôn hòa không, nếu không có

người cố ý chọc vào, nó tuyệt đối sẽ không tức giận.”

Lâm Văn Trúc không nhìn hắn, cũng không để lộ ra cảm xúc khác, “Đó

là do vận khí em không tốt”.

Một tay Diệp Khuynh Lăng vòng ở sau người, hắn nhìn cô một hồi,

dường như cảm thấy rất thú vị. Cho dù là Thạch Nham hay Khương Việt,
họ đều cảm thấy cô ôm mưu đồ, ngay cả bản thân hắn cũng hiểu rõ trong
lòng, nhưng lại không có ai tóm được điểm yếu của cô, muốn uy hiếp đe
dọa cũng chỉ có thể nói ngoài miệng, chứ không cầm được bằng chức xác
thực.

Đúng là thú vị.

Diệp Khuynh Lăng trực tiếp hạ một thang thuốc mạnh, “Đại ca ta trở về

rồi”.

Lúc này Lâm Văn Trúc mới ngước mắt nhìn hắn, ánh mắt nghi hoặc,

dường như không hiểu vì sao hắn nói tin tức này cho cô biết.

“Chiến sự kết thúc rồi sao? Chúng ta thắng à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.