NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 394

Hắn từ chối trả lời, là vì không muốn trả lời, hay là không thể trả lời?

Thái Vân thật sự còn sống không?

Nghĩ đến lời Thái Họa nói, cả người cô gần như tê liệt, rồi lại dựa vào

bản năng, vươn tay túm lấy cánh tay Diệp Khuynh Lăng, “Em không có
bạn, muốn gặp mặt Thái Vân một lần, có được không?”.

Hai tay cô túm chặt lấy hắn, có lẽ ngay cả bản thân cô cũng không biết

mình tốn nhiều sức đến mức nào. Diệp Khuynh Lăng dừng bước chân, lãnh
đạm nhìn cô, thực ra hắn không nhìn rõ lắm vẻ mặt và ánh mắt của cô lúc
này, nhưng hắn lại có thể tưởng tượng ra được. Lúc này cô giống như một
cô gái cố chấp cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, nhờ vào chút cố chấp
đó mà khổ sở chống đỡ, chỉ cần khẽ gõ, dáng vẻ gắng gượng chống đỡ của
cô sẽ mau chóng vỡ ra.

Diệp Khuynh Lăng nhếch khóe miệng, không thể nói chuyện tình cảm

với phụ nữ, cũng không thể có gút mắt về mặt thân thể, nếu không cô ấy vô
hình trung sẽ có ảnh hưởng mấy phần với mình.

Ví như hiện tại, hắn không muốn trở thành cây búa đập vỡ niềm hi vọng

của cô.

“Xa cách nhiều năm, gặp nhau không bằng nhớ nhau, lưu lại cho nhau

một tưởng tượng tốt đẹp, không tốt sao?” Diệp Khuynh Lăng khẽ ngẩng
đầu, không nhìn ánh mắt của cô lúc này.

Bàn tay nắm chặt cánh tay hắn của Lâm Văn Trúc buông ra, từng chút

từng chút một.

Diệp Khuynh Lăng rút tay về, bước từng bước về phía cửa lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.