NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 426

“Em và Lâm tiểu thư ra ngoài đi dạo, đến cửa tiệm em thường đến may

quần áo, lúc đi ra thì bị kéo lên xe, sau đó em không có tri giác nữa, lúc
tỉnh lại thì đã bị nhốt vào trong một căn nhà ở trong rừng. Điều em nghĩ
mãi không thông là thân phận của Lâm tiểu thư. Lâm tiểu thư có thể nói
chuyện với những người đó, thậm chí địa vị không thấp, điều này chứng tỏ
cô ta là đồng bọn của chúng, là cô ta liên hợp với chúng bắt em đi, điểm
này dường như có thể xác định được. Nhưng điều em nghĩ không thông là
nếu như thế, vì sao cô ta phải thả em ra. Một điểm khác nữa, là em hẹn
Lâm tiểu thư ra ngoài, chứ không phải là cô ta hẹn em ra ngoài, cho nên cô
ta đã sắp xếp trước tất cả thế nào?”.

“Cho nên, em nghĩ thế nào?” Diệp Khuynh Lăng thản nhiên hỏi cô ta,

dường như thu vẻ như sấm sét vừa rồi lại, đổi thành mưa gió nhẹ nhàng.

Đặng Thanh Vân thầm thấy may, cửa này có lẽ cũng dễ dàng qua rồi.

“Em cảm thấy Lâm tiểu thư đúng là người của chúng, nhưng chuyện này

thì cô ta không hề biết. Sở dĩ cô ta thả em ra, không phải vì em, mà là muốn
giúp anh, mặc dù cô ta là người của đối phương, nhưng trong quá trình ở
chung thì đã yêu anh, cho nên mới làm thế. Còn về chuyện em và cô ta bị
bắt trên đường, hẳn không phải là đối phương vạch kế hoạch từ trước, mà
là tình cờ thôi.”

Tình tiết này quen thuộc quá nhỉ? Đặng Thanh Vân thầm cười lạnh, Lâm

Văn Trúc cùng lắm chỉ là một Yên Vũ Nhu mà thôi, năm đó Yên Vũ Nhu
cũng như thế, trong cuộc tranh đấu giữa hai thế lực, lựa chọn giúp Diệp
Khuynh Lăng, cuối cùng bị Diệp Khuynh Mặc phát hiện, muốn khiến Yên
Vũ Nhu cầu sống không được cầu chết không xong, Diệp Khuynh Lăng bị
thương liều mạng đuổi đến, chẳng qua cũng chỉ giúp Yên Vũ Nhu chết vẫn
toàn thây, không để cô ta bị vũ nhục sau khi chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.