NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 457

Quá bình tĩnh, tim đập theo quy luật, không có chỉ trích, không có bất

mãn, dường như tất cả chưa từng xảy ra.

Cô không chỉ trích hắn, vì sao không đi cứu cô, vì sao không trừng phạt

gì với Đặng Thanh Vân, rõ ràng tất cả đều là chuyện ngu xuẩn do Đặng
Thanh Vân làm ra.

Mà hắn cũng không hỏi cô, rõ ràng đã thả Đặng Thanh Vân đi, vì sao

Diệp Khuynh Mặc không làm gì, còn đưa cô về phủ Thanh Sơn, trong đó
rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Bình tĩnh quá mức, khiến người ta sinh ra một thứ ảo giác, tất cả vốn nên

như thế.

Lâm Văn Trúc chải tóc, nhìn Diệp Khuynh Lăng đang đứng ở cửa với

ánh mắt sâu xa. Người hắn dựa vào cạnh cửa, trong tay cầm một điếu
thuốc, cả người toát ra chút tịch liêu và cô đơn khó nói, dáng người thì như
một bức phác họa, tràn đầy vẻ đẹp thê lương, muốn để người ta ôm chặt lấy
hắn, thay đổi chút cô đơn đó, nhưng lại sợ phá vỡ bức tranh tuyệt sắc này.

Mặc dù trong tay hắn cầm điếu thuốc, nhưng hắn không châm lửa.

Trước giờ Lâm Văn Trúc chưa từng thấy hắn hút thuốc, nhất thời sinh ra

chút tò mò.

Cô tắt máy sấy, chậm rãi đi đến bên cạnh hắn, ánh mắt nhìn vào điếu

thuốc hắn cầm trong tay, mà Diệp Khuynh Lăng thì nhìn vào mắt cô với
ánh mắt chuyên chú và nóng rực.

Cô lấy diêm, cầm một que ra quẹt, đốm lửa nhỏ trên đầu que gỗ, cô châm

vào điếu thuốc trên tay hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.