NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 458

Không ai châm thuốc, châm lên không phải thuốc, mà là phong tình, là

sự mê hoặc hớp hồn người ta.

Diệp Khuynh Lăng nheo nheo mắt, hút mấy ngụm thuốc, rồi phả khói

thuốc vào mặt cô. Cô hơi ngẩn ra, cười nhẹ, lùi về sau hai bước.

“Không có gì muốn nói?” Diệp Khuynh Lăng thờ ơ nhìn cô.

“Chỉ cần còn sống, có rất nhiều cơ hội để nói ra những gì mình muốn

nói.”

Hắn nhìn cô hồi lâu, cho đến khi điếu thuốc cháy đến gần hết, hắn phẩy

tàn thuốc, để đầu thuốc vào gạt tàn, rồi lại dặn cô, “Phủ thêm quần áo, đi
thôi!”.

Đi thôi, đây là đi đâu?

Lâm Văn Trúc không hỏi nhiều, phủ thêm chiếc áo khoác ngoài dày dặn,

đi theo sau hắn. Diệp Khuynh Lăng không quay đầu một lần nào, ngược lại
thì Khương Việt cứ quan sát Lâm Văn Trúc nhiều lần, anh ta thực sự nghĩ
không thông, người phụ nữ này quả thực kì quái, sau khi thả Đặng Thanh
Vân đi, Diệp Khuynh Mặc không những không trừng trị cô ta, còn đích
thân đưa cô ta về, sau khi về đến phủ Thanh Sơn, tam thiếu không những
không thẩm vấn cô ta mà còn đối xử với cô ta như trước đây. Điều này
khiến Khương Việt sinh ra ảo giác, chuyện Đặng Thanh Vân và Lâm Văn
Trúc bị bắt đi, thật sự không liên quan đến đại thiếu, Lâm Văn Trúc cũng
thật sự trốn chạy rồi bị đại thiếu tình cờ bắt gặp?

Lâm Văn Trúc phát giác ra, nhìn Khương Việt mấy lần, rồi lập tức phát

hiện điều bất thường, thì ra là không nhìn thấy Thạch Nham.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.