NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 489

Lâm Văn Trúc lại nhắc nhở cô ta, “Cô ở Vân Chi Thượng, đây chính là

con đường tốt nhất, tiện cho cô điều tra, nếu cô thật sự có thể tìm ra chứng
cứ, rồi lại đưa chứng cứ đến trước mặt đại thiếu, thế thì cô đã lập được đại
công rồi”.

Ngọc Tiêu Tiêu ngẫm nghĩ, gật đầu.

Lâm Văn Trúc hơi lưỡng lự, “Đến lúc đó cô đừng quên nhắc đại thiếu,

chuyện này tôi cũng có công lao đấy nhé”.

Ngọc Tiêu Tiêu đồng ý không chút do dự, lúc rời khỏi Phượng Vũ Thiên,

khóe miệng cô ta cười giễu, nghĩ hay thế, tôi điều tra, rồi còn phải chia một
phần công lao cho cô? Không phải chỉ nói có mấy câu thôi sao, chuyện này
lẽ nào tôi không nghĩ ra được chắc?

Lúc Lâm Văn Trúc kết thúc, Diệp Khuynh Lăng quả nhiên đã tự mình

đến đón cô.

Lâm Văn Trúc yên lặng nhìn hắn một hồi, “Nếu tam thiếu thật sự bận tối

mắt tối mũi, có thể không cần đến đón em đâu, em vẫn có thể tìm đường về
phủ Thanh Sơn được”.

“Có bận hơn nữa cũng phải ở bên em, thế thì mới có thể thể hiện được

tầm quan trọng của em.” Diệp Khuynh Lăng ôm cô lên xe.

Lâm Văn Trúc dựa vào người hắn, “Đàn ông và phụ nữ đúng là chẳng

giống nhau, đàn ông vì toan tính của mình, có bận có mệt hơn nữa cũng vui
vẻ chịu đựng, thậm chí không tiếc đánh đổi tất cả và không màng hậu quả.
Mà phụ nữ thì chỉ khao khát bình yên, mong người mình quan tâm luôn
bình an”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.