NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 497

Diệp Quân vừa nhìn thấy đứa con trai này thì đã đầy bất mãn, nhưng vẫn

chưa mất đi lý trí, biết để lại mặt mũi cho hắn trước mặt mọi người, sau khi
đuổi tất cả mọi người đi, ông ta mới nói chuyện tử tế với Diệp Khuynh
Lăng.

Diệp Quân thuận tay ném một nghiên mực vào người Diệp Khuynh

Lăng, “Rốt cuộc anh đang làm gì thế hả, tôi vừa về, chân còn chưa đặt
xuống đất thì đã có người xếp hàng tới tố cáo với tôi rồi”.

“Đều là đám người ở đẩu ở đâu ấy, con bảo đảm…”

Diệp Quân lại ném tách trà qua, “Anh phản rồi hả, còn muốn cho người

đi uy hiếp người ta?”.

Diệp Khuynh Lăng hé miệng, rồi không phục mà mím môi.

Diệp Quân hô hấp gấp gáp kịch liệt, cái thằng này quá kém rồi, cũng quá

vớ vẩn rồi. “Anh nói anh xem, cần nhiều tiền như thế làm gì? Con đường
chính quy thì không đi, lại đi ép một chủ tịch ngân hàng nhỏ, thật sự ném
thể diện của nhà họ Diệp ta đi đâu rồi. Rốt cuộc anh đang làm gì hả, sao lại
cần số tiền lớn như thế?”.

Diệp Khuynh Lăng tiếp tục trầm mặc.

“Được được được, anh không nói có phải không? Vậy dưới chân Thanh

Sơn, thi thể thành núi, chuyện này thì dù sao anh cũng nên nói chứ hả?”

Mắt Diệp Khuynh Lăng phiếm đỏ, hắn vẫn bướng bỉnh không chịu nói.

“Có phải anh cảm thấy tôi không dám làm gì anh không? Tôi tưởng anh

chỉ náo loạn vớ vẩn thôi, vậy mà anh còn giết người vô tội vạ, đó là mạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.