NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 498

người, anh có biết rốt cuộc anh đang làm gì không hả?”

“Con đương nhiên biết con đang làm gì.” Diệp Khuynh Lăng nhìn phụ

thân mình, trong mắt đều là vẻ trấn định và không chút sợ sệt. “Thi thể đầu
tiên dưới chân Thanh Sơn, là người đầu tiên đến ám sát con, khi đó con vô
cùng sợ hãi, nhưng để bảo vệ tính mạng mình, một đao cuối cùng là con
đích thân đâm. Thi thể thứ hai là một người phụ nữ, muốn hạ độc vào trà
con uống, cho nên con giết cô ta… Sau đó có bao nhiêu người, con không
nhớ rõ nữa, bởi vì số lần con đích thân động thủ quá ít, một vài tử sĩ đều là
họ bắt được. Đương nhiên, dưới chân Thanh Sơn không chỉ có những
người đó, mà còn có một nấm mồ, đó đều là những người vì bảo vệ con mà
bị sát hại. Vì sao con phải giữ họ lại, là vì con đang tự nhắc nhở mình, nếu
mình không trở nên kiên cường mạnh mẽ thì sẽ trở thành một thi thể giống
họ, nếu bản thân con không trở nên có năng lực, những người bên cạnh con
cũng sẽ trở thành một nấm mồ”.

Lạ là Diệp Quân lại trấn định lại, những chuyện này vậy mà người làm

cha như ông ta đều không biết. Ông ta chỉ biết cậu con trai này họ Diệp,
không có ai dám làm khó nó, nó có thể ngang ngược hống hách trong thời
thế loạn lạc này, chỉ cần mình không ngã xuống, người khác có căm phẫn
cũng sẽ không hé răng gì, nhưng ông ta lại quên mất, cái họ này cũng mang
đến cho nó điều gì.

Diệp Quân đột nhiên cảm thấy mình đã già rồi, bởi vì ngay cả cậu con

trai ngây ngô nhất cũng đã hiểu chuyện rồi, cũng học được cách tự bảo vệ
mình rồi.

Diệp Khuynh Lăng nói tiếp, “Con cần tiền, chính là để có thêm lớp áo

bảo vệ cho mình… Cha, con đã mua một lô súng, đi con đường của nhà họ
La”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.