NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 87

Lúc này Thạch Nham cũng chỉ trầm mặc nhíu mày, Lạc Thành không

phải là thành thị bị nhiễm khói lửa chiến tranh, thậm chí nó còn được coi là
chốn phồn vinh yên ổn, cũng là nơi rất nhiều dân lưu vong trốn đến, nếu đã
như thế, Lâm tiểu thư đó vì sao phải rời khỏi Lạc Thành? Nếu không phải
là tìm người hay nhờ cậy thân thích, hẳn là sẽ không lựa chọn rời đi, cho dù
thói đời bây giờ quả thực không quá tốt, vậy thì Lạc Thành rốt cuộc có phải
thành thị mà Lâm tiểu thư ở trước đó không, điều này cũng phải đánh một
dấu chấm hỏi?

Lạc Thành không phải thành Vĩnh Ninh – nơi mà người của họ có thể

tùy ý nghe ngóng tin tức, đến Lạc Thành nghe ngóng về Lâm tiểu thư, lãng
phí nhân lực vật lực liệu có đáng? Nếu như đó chỉ là lời nói dối của Lâm
tiểu thư, vậy thì họ chỉ phí công chạy một chuyến, nhân mã bị thế lực khác
phát hiện ra, cũng không biết sẽ dẫn đến hậu quả gì.

Khương Việt cũng biết những điều này, vì vậy mới quay về bẩm báo,

muốn do Diệp Khuynh Lăng làm chủ.

Ngón tay Diệp Khuynh Lăng tùy ý gõ gõ trên mặt bàn, “Nếu đã như thế,

vậy cứ đến Lạc Thành tìm hiểu xem”.

Khương Việt hơi do dự, “Nhưng mà đó là địa bàn của nhà họ La”.

Nhà họ La là nhà bố mẹ vợ của Diệp Khuynh Lăng, từ sau khi La Tú

Vân qua đời, Diệp Khuynh Lăng đã không còn có qua lại gì với nhà họ
nữa, mặc dù quan hệ bên ngoài của nhà họ Diệp và nhà họ La vẫn vô cùng
hòa hợp, nhưng riêng tư thì không biết được, dù sao thì bên ngoài vẫn đồn
rằng La Tú Vân là bị tam thiếu nhà họ Diệp và Đặng Thanh Vân cùng bức
chết, nhà họ La không thể chưa nghe thấy tin tức gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.