NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 8

Chương 1

Tháng Mười hai đang tới gần, và Jonas bắt đầu thấy kinh hãi. Không phải.
Dùng từ sai rồi, Jonas nghĩ. Kinh hãi là cảm giác nôn nao khó chịu như thể
có điều cực kỳ đáng sợ sắp xảy đến. Kinh hãi là điều cậu cảm thấy cách đây
một năm, khi một chiếc máy bay không xác định hai lần bay ngang qua
cộng đồng. Cả hai lần cậu đều được tận mắt chứng kiến. Cậu nheo mắt nhìn
lên trời và thấy chiếc phản lực bóng loáng đang phóng vụt qua, nhanh đến
nỗi nhìn chỉ như một vệt mờ, và một giây sau nghe thấy tiếng huýt chói tai.
Rồi cũng cái máy bay ấy, một lúc sau lại lượn lại từ phía đối diện.

Ban đầu cậu chỉ thấy vô cùng khoái chí. Cậu chưa từng được nhìn thấy máy
bay gần đến vậy, vì luật cấm các Phi công bay ngang qua cộng đồng. Thỉnh
thoảng, khi đồ tiếp tế được máy bay vận tải chuyển đến bãi đỗ bên kia sông,
lũ trẻ lại đạp xe ra bờ sông, trầm trồ theo dõi từ việc dỡ hàng đến cảnh máy
bay cất cánh hướng về phía Tây, không bao giờ về phía cộng đồng.

Nhưng chiếc máy bay của một năm về trước thuộc loại khác hẳn. Nó không
phải thứ máy bay vận tải lùn bè bè và to bụng, mà là một chiếc phản lực
mũi nhọn, một người lái. Khi Jonas lo lắng nhìn quanh, cậu thấy những
người khác - cả người lớn và trẻ con - dừng mọi công việc đang làm lại và
bối rối chờ một lời giải thích cho sự kiện đáng sợ này.

Tiếp đó toàn bộ cư dân được lệnh đến ngôi nhà gần nhất và ở yên tại đó.
NGAY LẬP TỨC, một giọng the thé phát ra từ loa phóng thanh: ĐỂ XE
ĐẠP Ở NGUYÊN CHỖ CŨ.

Khi đó, Jonas tức khắc ngoan ngoãn bỏ lại chiếc xe trên con đường phía sau
nhà ở của gia đình cậu. Cậu chạy vào trong rồi ở đó một mình. Bố mẹ đều
đã đi làm, còn em gái Lily thì đang ở Trung tâm Chăm sóc Trẻ em, nơi cô
bé đễn mỗi khi tan học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.