NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 10

xúc đó. Jonas rất cẩn trọng trong cách dùng từ. Không giống Asher bạn cậu,
cậu ta nói quá nhanh và lộn xộn, từ ngữ và câu cú xáo trộn lung tung làm
mọi người không thể hiểu cậu muốn nói gì, và thường khiến mọi người cười
lăn lộn.

Jonas khoái chí nhớ lại buổi sáng mà Asher chạy xồng xộc vào lớp, vẫn
muộn như mọi khi, và thở hổn hển trong khi mọi người đã ngâm được nửa
bài quốc ca buổi sáng. Khi cả lớp kết thúc bài ca yêu nước và trở về chỗ
ngồi thì theo quy định, Asher vẫn đứng để thực hiện lời xin lỗi công khai.

"Tôi xin lỗi vì đã làm ảnh hưởng đến tập thể học tập của mình," Asher nói
nhanh câu xin lỗi đúng mẫu, vừa nói vừa thở. Thầy và cả lớp kiên nhẫn đợi
cậu giải thích. Tất cả học sinh đều nhăn nhở cười vì chúng đã nghe Asher
giải thích quá nhiều lần rồi.

"Em rời khỏi nhà đúng giờ nhưng xe đạp qua Trại Ương Trứng cá thì thấy
đội ương đang lọc cá hồi. Có lẽ em đã mất trí khi nhìn họ làm việc."

"Tôi xin lỗi tất cả các bạn," Asher kết thúc. Cậu phủi phẳng chiếc áo trùm
nhàu nát và ngồi xuống.

"Chúng tôi chấp nhận lời xin lỗi của cậu, Asher ạ," cả lớp đồng thanh đáp
lại bằng câu trả lời đúng mẫu. Nhiều học sinh còn mím môi cố nín cười.

"Tôi chấp nhận lời xin lỗi của em, Asher," Thầy dạy nói và mỉm cười. "Và
cảm ơn em, vì một lần nữa em đã tạo cơ hội cho một bài giảng về ngôn ngữ.
'Mất trí' là một tính từ quá mạnh để diễn tả việc nhìn cá hồi.," ông quay lại
và viết lên tấm bảng dạy học chữ "mất trí". Bên cạnh đó ông viết thêm chữ
"đãng trí".

Jonas, giờ đã về gần đến nhà, mỉm cười khi nhớ lại chuyện vừa rồi. Cậu vẫn
đang suy nghĩ khi đẩy chiếc xe đạp vào chỗ đỗ xe hẹp bên cạnh cửa, và
nhận ra rằng kinh hãi không phải là từ diễn tả cảm xúc của cậu, khi mà giờ
đây tháng Mười hai đã đến rất gần. Một tính từ quá mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.