NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 11

Cậu đã đợi tháng Mười hai đặc biệt này rất lâu rồi. Bây giờ nó đã tới ngay
trước mắt, và không phải cậu kinh hãi, mà là... háo hức, cậu quyết định
chọn từ này. Cậu háo hức chờ nó đến. Và cậu rất hưng phấn, hẳn rồi. Tất cả
đám Mười một đều hưng phấn vì sự kiện sắp tới.

Nhưng cậu vẫn bất chợt rùng mình vì căng thẳng khi nghĩ về nó, về những
gì có thể xảy ra.

E sợ, cậu quyết định. Đó là cảm xúc của mình.

"Tối nay ai muốn là người đầu tiên nói về cảm xúc đây?" Bố của Jonas hỏi
khi bữa tối kết thúc.

Đó là một trong các nghi thức, buổi trình bày cảm xúc vào mỗi tối. Đôi khi
Jonas và em gái Lily tranh nhau xem ai được nói trước. Bố mẹ chúng
đương nhiên cũng tham gia vào nghi thức; mỗi tối họ cũng đều nói về cảm
xúc của mình. Nhưng giống như mọi phụ huynh - mọi người lớn - họ không
tranh cãi hay vòi vĩnh nhau để giành lượt.

Tối nay Jonas không làm thế. Cảm xúc của cậu lúc này quá phức tạp. Cậu
cũng muốn chia sẻ với mọi người, nhưng không hề hào hứng bắt đầu quá
trình sàng lọc tâm trạng phức tạp của bản thân, dù cậu biết bố mẹ có thể
giúp cậu.

"Em nói trước đi, Lily," cậu nói khi thấy cô em gái nhỏ hơn cậu rất nhiều -
mới chỉ là đứa Bảy cứ nhấp nhổm không yên trên ghế.

"Chiều nay con rất tức giận," Lily thông báo. "Nhóm Chăm sóc Trẻ em của
con đang ở sân chơi thì một nhóm Bảy đến làm khách, và họ chả thèm tuân
thủ luật lệ tí nào. Trong đó có một cậu nam, con không biết tên, cứ đi thẳng
lên đầu hàng lấy ván trượt, trong khi tất cả những người khác còn đang xếp
hàng. Con rất tức giận với cậu ta. Con đã nắm tay thành quả đấm, như thế
này này," cô bé giơ bàn tay nắm chặt lên còn cả nhà thì phá lên cười vì điệu
bộ thách thức của em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.