NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 13

Lily ngẫm nghĩ hồi lâu, rồi cuối cùng cô bé cũng đồng ý.

"Anh thấy khá thông cảm với cậu bé đó," Jonas nói, "dù anh cũng chả biết
cậu ta là ai. Anh thấy thông cảm với bất cứ ai phải ở một nơi khiến họ cảm
thấy lạ lẫm và ngốc nghếch."

"Giờ con thấy thế nào rồi, Lily?" Bố hỏi. "Còn tức không?"

"Con nghĩ là không," Lily quyết định. "Con nghĩ con cũng thấy thông cảm
với cậu ấy. Con rất tiếc vì đã giơ nắm đấm." Cô bé nhe răng cười.

Jonas cười đáp lại em gái. Cảm xúc của Lily luôn thẳng thắn, khá đơn giản
và thường dễ giải quyết. Cậu nghĩ hồi còn là Bảy chắc mình cũng vậy. Cậu
lắng nghe một cách lễ phép, dù không thật chú tâm lắm, trong khi đến lượt
Bố mô tả cảm giác lo lắng ngày hôm đó khi đi làm: ông lo lắng vì một trong
những bé mới không được khỏe. Bố của Jonas là một Người Nuôi trẻ. Ông
và những Người Nuôi trẻ khác chịu trách nhiệm về những nhu cầu thể chất
và tình cảm của mọi bé mới khi chúng mới chào đời. Jonas biết đó là một
công việc rất quan trọng, nhưng cậu không thấy hứng thú với nó lắm.

"Nam hay nữ vậy bố?" Lily hỏi.

"Một bé nam," Bố trả lời. "Đó là một chú nhóc rất xinh xắn và đáng yêu.
Nhưng nó không lớn nhanh như những đứa trẻ khác, và cũng không ngủ
yên ổn nữa. Bố đã chuyển nó vào khu chăm sóc đặc biệt để bồi dưỡng
thêm, nhưng hội đồng đã bắt đầu bàn chuyện phóng thích nó."

"Ôi, không," Mẹ khẽ thốt lên đầy thương cảm. "Em hiểu điều đó khiên anh
buồn đến mức nào."

Cả Jonas và Lily cũng đều gật đầu thương cảm. Bé mới bị phóng thích luôn
là một chuyện buồn, vì chúng vẫn chưa có cơ hội được hưởng cuộc sống
giữa cộng đồng. Mà chúng không phạm phải lỗi lần nào cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.