NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 140

Jane Elliott

Người tù bé nhỏ

Dịch giả: Bùi Liên Thảo

Chương 8 (tt)

Tuy nhiên, sáu tháng sau, chắc là do áp lực từ công việc, Steve lại đến gặp
tôi sau 6 tháng. Trong 6 tháng đó, bạn bè anh đã phát chán vì phải nghe anh
kể về tôi. Anh đã sốc khi vừa nhìn thấy tôi. Chỉ trong một thời gian ngắn,
tôi trở nên gầy ốm như một thanh củi. Tôi hay gây sự hơn và chán ghét cả
thế giới. Tôi không thèm bận tâm tới những người xung quanh. Tôi đánh
mất hết cả lòng tự trọng. Tôi thậm chí còn tin rằng gia đình tôi cuối cùng
cũng sẽ biến tôi trở thành một người như họ.

Tôi đã chán việc yêu rồi lại làm cho người mình yêu rời xa tôi và tôi với
Steve không thể quyết định được liệu chúng tôi có nên sống với nhau nữa
không. Cuối cùng tôi và anh quyết định làm một cuộc trắc nghiệm. Chúng
tôi xé 12 tờ giấy nhỏ, viết chữ "có" lên một nửa số giấy và "không" trên
nửa còn lại. Sau đó chúng tôi bỏ tất cả chúng vào cái mũ len của Steve và
đồng ý rằng chúng tôi sẽ làm theo câu trả lời nào chúng tôi bốc trúng đầu
tiên.
Mảnh giấy đầu tiên ghi chữ "có".
"Tốt nhất là nên thử ba tờ”. Chúng tôi cùng thốt lên.

Nhưng ba tờ đầu đều ghi chữ "có", và ba tờ kế tiếp cũng vậy. Chúng tôi
nghĩ có thể mình đã làm sai điều gì đó khi viết các mảnh giấy nên kiểm tra
tất cả các tờ còn lại. Cả hai chúng tôi đã bật khóc khi tất cả các mảnh giấy
ghi chứ "không" đều còn đó. Dường như có ai đó hay có cái gì đó đang nói
với chúng tôi rằng chúng tôi sinh ra là để dành cho nhau.

Lo lắng về việc phải tránh xa Richard bằng mọi giá, chúng tôi ở trên xe của
Steve trọn thời gian sống với nhau, ăn trong các nhà hàng Mc Donald s và
sử dụng nhà vệ sinh công cộng. Thậm chí tôi còn cắt hai cái lỗ nhỏ trên tờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.