NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 40

Jane Elliott

Người tù bé nhỏ

Dịch giả: Bùi Liên Thảo

Chương 2

Tra tấn và bạo hành có thể dễ dàng biến thành những thói quen thường
nhật. Richard có thể biến việc khạc nhổ vào đồ ăn của tôi thành một trò
đùa, ông ta cũng có thể gọi tôi là một "con nô lệ Pakistan", và tất nhiên,
ông ta cũng vờ như đây chỉ là một cách bỡn cợt và tôi phải vờ như mình
không hề bận tâm đến điều đó. Nếu không, tôi sẽ trở thành kẻ không biết
hưởng ứng những lời bông đùa và sẽ lại bị đánh vì không có khiếu hài
hước.
Richard không bao giờ che giấu việc ông ta căm ghét tất cả những người da
đen và những người châu Á. Và vì tôi có một mái tóc màu đen cùng nước
da màu ô liu nên tôi cũng được xếp vào hạng khác, một người ngoài rìa so
với tất cả các thành viên khác trong gia đình, một người mà ông ta có thể
đối xử theo cách mà ông ta muốn.
Ông ta sẽ bảo tôi phải ngồi trên sàn nhà bởi vì tôi là một con nô lệ Pakistan
trong khi tất cả mọi người được ngồi trong những chiếc ghế bành thoải mái,
êm ái hoặc trên ghế sofa. Ngay khi tôi vừa ngồi xuống, ông ta sẽ búng ngón
tay.
- Này con nô lệ Pakistan, làm cho ta và mẹ mày một tách trà.
- Này con nô lệ Pakistan, lau giày cho ta.
- Này con nô lệ Pakistan, lấy quần áo đã giặt ra.
- Này con nô lệ Pakistan, cho quần áo bẩn vào.
Những lời đó sẽ được nói ra như thể đây chỉ là một trò chơi nhưng tôi biết
rằng tôi cần phải tuân theo những mệnh lệnh đó với một nụ cười tươi tỉnh
nếu như tôi không muốn ăn một trận đòn vì tội đã làm hỏng một trò vui.
Ngay khi tôi vừa quay trở lại phòng khách với chén trà, Richard sẽ khúc
khích cười với những đứa em tôi, khuyến khích chúng búng ngón tay giống
như ông ta và ra những mệnh lệnh cho tôi. Ông ta sẽ nói với chúng:
- Hãy bảo nó làm những gì các con muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.