NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 163

hắn và triệu tập một phiên toà.
- Phiên toà?
- Một phiên toà bí mật, dĩ nhiên, ngày mai họp. Mundt hiện bị câu lưu.
- Bằng chứng kia là gì? Bằng chứng anh đã thâu nhập được...
Fiedler mỉm cười đáp:
- Hãy đợi và xem. Ngày mai anh sẽ thấy.
Fiedler im lặng một lát, nhìn Leamas ăn. Chàng hỏi y:
- Phiên toà này được tổ chức và điều hành ra sao?
- Tuỳ vị Chánh Thẩm. Đây không phải là một phiên Toà Án Nhân Dân -
Anh phải nhớ thế. Nó có tính cách một cuộc tra vấn hơn - một Ủy Ban Tra
Vấn, như vậy, được chỉ định bời Chủ Tịch Đoàn để điều tra và phúc trình
về một vấn đề nào đó. Phúc trình bao gồm một đề nghị. Trong một vụ như
thế này, lời đề nghị sẽ có hiệu lực của một phán quyết, nhưng được giữ bí
mật, theo lề lối thường lệ của Chủ Tịch Đoàn.
- Nó hoạt động ra sao? Có các Luật sư và Thẩm phán không?
- Có ba Thẩm phán và có các Luật sư. Ngày mai tôi sẽ đích thân nêu vấn đề
buộc tội Mundt, Karden sẽ bênh vực cho y.
- Karden là ai?
Fiedler ngập ngừng:
- Một người rất chì. Trông như một anh bác sĩ nhà quê nhỏ người và tốt
bụng. Hắn đã ở Buchenwald.
- Sao Mundt không tự bênh vực được?
- Đó là ý muốn của Mundt. Người ta nói rằng Karden sẽ gọi một nhân
chứng.
Leamas nhún vai bảo:
- Đó là chuyện của anh.
Lại im lặng. Cuối cùng Fiedler nói một cách trầm ngâm:
- Tôi sẽ không để tâm - tôi nghĩ là tôi sẽ không để tâm, hoặc không để tâm
nhiều - nếu hắn đã gây tổn thương cho tôi vì chính tôi, vì ghét hoặc ghen.
Anh hiểu chứ? Sự đau đớn lâu dài và suốt thời gian mình tự nhủ: "Hoặc
mình sẽ ngất đi hoặc sẽ lớn mạnh lên để chịu đựng cơn đau, tạo hóa sẽ giúp
sức mình", và cơn đau cứ tăng lên như một nhạc sĩ vĩ cầm tăng âm giai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.